Tôi “dùng” rất nhiều giấy này vào ban đêm. Tôi phải viết xuống nhiều điều vào ban đêm, nhất là khi tôi có những câu vấn đáp. Tôi phải câu thông với Tâm thức Vũ trụ, trí tuệ vũ trụ tất cả lịch sử quá khứ, để có thể tìm câu trả lời. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Tôi không lấy từ trong túi ra. Tôi lấy từ Chân Lý được tiết lộ cho tôi. Và nếu tôi không tự tìm được, thì tôi yêu cầu giúp. Tôi hỏi: “Ai biết về điều này? Ai biết về điều kia?” Và rồi câu trả lời sẽ đến trong đầu tôi: “Đây, vị thần của Kim Tinh hoặc vị thần của Hỏa Tinh hoặc các trưởng lão của Hỏa Tinh hoặc...”
Rồi, còn câu hỏi nào nữa không? (Dạ hết câu hỏi rồi, thưa Sư Phụ. Xin cảm ơn Sư Phụ rất nhiều vì đã dành thời gian cho chúng con và cố gắng tận lực để tìm giải đáp cho những câu hỏi của chúng con. Và chúng con cũng đặc biệt cảm ơn các trưởng lão từ Hỏa Tinh và vị thần giữ Thư viện Lịch sử Thiên hà) Phải. (đã giúp tìm những câu trả lời đó. Chúng con cũng mãi mãi tri ân mọi Ân Điển mà Sư Phụ ban cho chúng con bởi vì chúng con không thể nào làm việc này nếu không có Ngài,) Ồ. (và chúng con biết rằng thế giới sẽ được cứu với sự giúp đỡ của Ngài. Cảm ơn Sư Phụ.) Tôi làm hết sức mình, cưng ơi. Tôi làm hết sức mình. (Và chúng con kính chúc Sư Phụ nhiều yên bình, an toàn và sức khỏe dồi dào.) Cảm ơn quý vị rất nhiều. Cảm ơn, cảm ơn. (Và chúng con mong đến ngày có thể thấy được gương mặt xinh đẹp tươi cười của Sư Phụ và cùng nhau ăn mừng hòa bình hoàn toàn trên Địa Cầu. Chúng con thương Sư Phụ vô vàn, và chúng con hy vọng rằng Ngài ở bên chúng con thêm nhiều năm nữa.) Mong vậy. (Ngài luôn luôn ở trong tâm chúng con.) Tôi cũng ước vậy, cưng ơi. Tôi cũng thế, cũng thế.
Tôi biết chúng ta đã và đang làm việc rất vất vả. Tôi rất vui với Truyền Hình Vô Thượng Sư của chúng ta. Rất hài lòng với cách quý vị làm việc, tất cả quý vị. Ý tôi nói không chỉ ở tại trụ sở chính, mà đội ngũ ủng hộ trên khắp thế giới nữa, đã dành hàng giờ để nghiên cứu, biên soạn, viết và trau chuốt từ ngữ cũng như văn phong bằng cả tấm lòng – để cho câu văn, kịch bản và công việc của quý vị sẽ ảnh hưởng hàng triệu người. Và tôi vui mừng nói với quý vị rằng chúng ta có rất nhiều khán giả, rất nhiều người hâm mộ. Chúng ta có… Để tôi nghĩ coi, để tôi xem lại… Chúng ta có một nửa Địa Cầu đang xem chúng ta bây giờ – khoảng hơn ba tỷ. Và mỗi năm trôi qua, chúng ta ngày càng có nhiều hơn. Và tôi hy vọng toàn thể Địa Cầu sẽ theo dõi chúng ta bởi vì chúng ta trình chiếu trên toàn cầu, bất cứ nơi nào có thể có vệ tinh.
Tôi đã yêu cầu họ, và rồi chúng ta đã chọn hệ thống vệ tinh phổ biến nhất, cần thiết nhất trên nhiều châu lục khác nhau rồi. Cho nên, nếu có ai không xem được, đó là vì vấn đề kỹ thuật. Hoặc là họ không có dịch vụ vệ tinh ở nơi đó trong quốc gia, hoặc họ không tiếp cận được internet. Chứ nếu mọi người đều có dịch vụ vệ tinh hoặc có internet, thì cả Địa Cầu đã xem được Truyền Hình Vô Thượng Sư bởi vì chúng ta cung cấp cho toàn thể tinh cầu rồi. Có điều chúng ta không thể cung cấp mọi dịch vụ ở những nơi khác nhau trên thế giới. Và chúng ta không thể cung cấp mọi dịch vụ internet cho họ, hoặc không phải ai cũng có đủ khả năng để có mạng internet hoặc có máy vi tính để xem. (Dạ vâng, thưa Sư Phụ.) Bằng không, những dịch vụ của chúng ta đã có sẵn cho toàn thế giới, nếu họ có mạng internet hoặc có dịch vụ truyền hình vệ tinh. Cả thế giới có thể xem ngay bây giờ, ở bất cứ đâu, từ mọi nơi trên thế giới, bởi vì chúng ta phủ sóng tất cả. Tôi chắc chắn chúng ta phủ sóng tất cả – tất cả vệ tinh cần thiết cho mỗi một lục địa. Có điều một số quốc gia không có đủ dịch vụ kỹ thuật. Hiểu không? (Dạ hiểu, thưa Sư Phụ.) Nhưng không sao, không sao. Ba tỷ, và rồi nó sẽ ngày càng lan rộng ra.
Và khi Địa Cầu thăng hoa, khi dân số thăng hoa tâm thức của họ lên trở lại, thì sẽ ngày càng có nhiều phép lạ xảy ra. Sẽ có thêm dịch vụ internet cho mọi nơi trên thế giới mà chưa từng có trước đây. Hoặc sẽ có thêm dịch vụ vệ tinh tại những quốc gia khác nhau và những nơi khác nhau tại những nước khác nhau. Rồi ngày càng nhiều người sẽ được thông tin, và ngày càng nhiều người sẽ được thăng hoa. Dù sao, linh hồn họ cũng lắng nghe, vì chúng ta đều liên kết với nhau. Và tần sóng phát thanh hoặc truyền hình cũng tràn ngập bầu không khí. Loại năng lượng tích cực và bản tin xây dựng này sẽ tới tận sâu trong tâm trí họ, và rồi thế nào đó họ cũng sẽ hiểu được – mà thậm chí không cần xem Truyền Hình Vô Thượng Sư, nhưng [hiểu theo] cách nào đó vi tế hơn. Rồi họ cũng sẽ thức tỉnh. Chúng ta chỉ cần kiên nhẫn và cầu nguyện thật nhiều, cầu nguyện thật nhiều với chư thần, tất cả Thiên nhân, tất cả thiên thần để giúp đỡ chúng ta. Để họ hóa thân xuống Địa Cầu này và giúp mỗi một công dân của thế giới tỉnh thức biết đến lối sống từ bi để họ có thể thoát khỏi tình cảnh khó khăn này vốn đang làm mọi người kinh sợ vào lúc này – hoặc là cúm heo hay là khí hậu biến đổi của Địa Cầu. Phải, sẽ là thế. Chúng ta có tất cả chư thần, nữ thần để cảm ơn. (Xin cảm ơn Sư Phụ.) Làm giỏi lắm.
(Chúng con không muốn Ngài đi, thưa Sư Phụ, nhưng chúng con biết rằng Ngài rất bận và có rất nhiều việc phải làm. Cho nên, không biết liệu Sư Phụ có thêm thời gian cho chúng con… Sư Phụ có thêm thời gian cho chúng con vào lúc này không, hay là Ngài có các việc khác phải làm?) Tôi luôn luôn có việc phải làm, nhưng nếu quý vị có thêm câu hỏi, vì chúng ta không luôn luôn có thời gian cho nhau, tôi sẵn lòng nán lại đây để trả lời quý vị. Mới hai giờ rưỡi sáng thôi mà. Ở đó mấy giờ rồi? Chúng ta vẫn còn nửa đêm.
(Thưa Sư Phụ, con có vài tin vui muốn chia sẻ.) Nói đi. (Con nghĩ lần trước con được nói chuyện với Sư Phụ, nên hai người anh em của con đã chuyển sang ăn chay [thuần chay].) Ồ. (Bây giờ, cả hai người họ đã thọ Tâm Ấn và cô bạn gái của em trai con cũng vừa mới thọ Tâm Ấn.) Tốt quá! (Họ cùng làm một tiết mục nấu ăn cho Truyền Hình [Vô Thượng Sư] có lẽ cách đây khoảng một tháng.) Hay quá. (Cho nên, xin cảm ơn Sư Phụ rất nhiều về điều đó.) Chúc mừng! Không có chi. Giờ họ là những linh hồn giải thoát. Linh hồn giải thoát.
(Thưa Sư Phụ, vào phần đầu chương trình, Sư Phụ có nhắc đến một bài thơ Ngài đã viết?) Sao? (Xin Sư Phụ chia sẻ [bài thơ đó] với chúng con bây giờ được không? Chúng con rất muốn nghe.) Tôi không biết có đây không. Không có đây, cưng ơi. Bài thơ được viết bằng tiếng Âu Lạc (Việt Nam), tôi e rằng nếu tôi đọc, tôi sẽ khóc, và tôi không nghĩ là tôi có thể đọc được. Nhưng tôi hy vọng sẽ sớm đọc cho quý vị nghe. (Dạ.) Đó chỉ là lời kêu gọi Địa Cầu tỉnh thức, kêu gọi muôn loài trên Địa Cầu hãy kiên trì ở đó, để giúp đỡ nhau, thương yêu lẫn nhau. Và tôi kêu gọi muôn loài trên Địa Cầu giúp đánh thức nhân loại, tha thứ cho nhân loại về những lỗi lầm của họ, và bảo vệ họ trong giờ phút cần thiết này. Trước tiên, tôi yêu cầu muôn loài hãy chăm sóc chính họ, càng nhiều càng tốt, để họ có thể chăm sóc nhân loại trong giờ phút cần thiết này.
Mỗi đoạn thơ là cho mỗi loài khác nhau. Tôi kêu gọi núi, biển, rừng, muôn loài, hãy thông cảm, tha thứ cho chúng ta, và bảo vệ nhân loại. Tôi kêu gọi Mẹ Địa Cầu, tôi xin lỗi, và bày tỏ tình thương. Tôi kêu gọi tất cả chư thần, Thiên Đàng, hãy giúp chúng ta, giúp đánh thức nhân loại. Nói chung là như thế đó. Và tôi hy vọng rằng có một ngày giọng của tôi sẽ ổn, rồi tôi sẽ ngâm bài này. Hy vọng là tôi sẽ không khóc khi ngâm. Đây cũng giống như một trong những bài thơ về người-thân-heo và (người-)thân-gà: Tôi khóc hoài, cho nên chưa dám động đến nó. Hơn nữa, hiện giờ giọng của tôi không được tốt lắm. Nhưng nếu tôi ngâm bài này, thì sẽ đưa cho quý vị dịch nó. (Xin cảm ơn Sư Phụ.) (Cảm ơn Ngài, thưa Sư Phụ.)
Có hai bài thơ gần đây. Tôi không nhớ lắm, bởi vì mỗi khi làm thơ, nếu bài thơ dạt dào cảm xúc, thì hầu như là tự phát. Cho nên tôi viết xuống, nhưng sẽ không nhớ gì nhiều sau đó, và không nhớ từng câu. Tôi chỉ nhớ vài câu, chứ không nhớ trọn bài. Tôi phải viết nhanh trước khi nguồn cảm hứng phai nhạt vào không gian. Cũng như tôi phải viết nhanh tất cả những giải đáp cho mấy câu hỏi của quý vị hôm nay trên giấy ghi chú như thế này, trong bóng tối của màn đêm, rồi những gì còn lại, tôi nhớ. Hãy nhìn bao nhiêu giấy ghi chú tôi có ở đây. Tất cả đây, thấy không? Nhiều thật nhiều, và còn nhiều nữa. Và phần còn lại tôi cũng nhớ. Những ghi chú này chỉ là những câu ngắn, cô đọng, để nhắc tôi phần còn lại. Không phải toàn câu mà đã nhiều vậy rồi. Tôi “dùng” rất nhiều giấy này vào ban đêm. Tôi phải viết xuống nhiều điều vào ban đêm, nhất là khi tôi có những câu vấn đáp. Tôi phải câu thông với Tâm thức Vũ trụ, trí tuệ vũ trụ tất cả lịch sử quá khứ, để có thể tìm câu trả lời. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Tôi không lấy từ trong túi ra. Tôi lấy từ Chân Lý được tiết lộ cho tôi. Và nếu tôi không tự tìm được, thì tôi yêu cầu giúp. Tôi hỏi: “Ai biết về điều này? Ai biết về điều kia?” Và rồi câu trả lời sẽ đến trong đầu tôi: “Đây, vị thần của Kim Tinh hoặc vị thần của Hỏa Tinh hoặc các trưởng lão của Hỏa Tinh hoặc...”
Thành thật mà nói, cả đời tôi chưa bao giờ nghe qua Nữ Thần Thư viện Hồ sơ Lịch sử Thiên hà. Chỉ vì quý vị hỏi mà tôi phải tìm “quý cô” này. Cho nên nếu có yêu cầu, thì sẽ được cung cấp. Tôi chưa bao giờ nghe về thư viện đó trước kia. Tôi biết về Thư viện Hồ sơ Nhân quả, nhưng đó là chuyện thường; người lữ hành tâm linh nào cũng biết. Nhưng tôi không hề biết thư viện này. Họ ghi chép tất cả tinh cầu sống sót, đang còn sống, bị hủy diệt, và mới hình thành, tất cả đều có trong thư viện đó. Không ai được phép đi vào, vấn đề là vậy. Đó chỉ dành cho Hội Đồng của Thiên Hà để tham khảo, nghiên cứu, hoặc chỉ để lưu giữ. (Dạ hiểu, thưa Sư Phụ.) Chỉ có Họ. Họ đi vào đó, để Họ có thể bàn về tương lai và làm sao để giúp hoặc không giúp, làm sao để can thiệp hoặc không can thiệp. Không phải cho người phàm nào, thậm chí không phải cho Minh Sư nào đi vào đó để đọc điều gì trong thư viện đó cả.
Cho nên chúng ta thật sự may mắn rằng vị nữ thần phụ trách Thiên hà này… Chỉ Thiên hà chúng ta thôi! Tôi không dám mạo hiểm quá xa; tôi sẽ phải dùng hết thời gian của tôi để viết dưới ánh đèn pin. Chúng ta không cần phải biết mọi điều trong vũ trụ. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Điều chúng ta phải biết chỉ là làm sao sống trong vũ trụ. Chúng ta phải biết thương yêu; phải biết khoan dung; phải biết từ bi đối với tha nhân. Đặt người khác trước mình. Nghĩ về điều họ muốn, như thể chúng ta là họ vậy. Chúng ta phải quan tâm đến người khác và yêu thương. Đó là kiến thức tốt nhất cho mọi người để sống trong bất kỳ cảnh giới nào trong vũ trụ đẹp đẽ, phi thường, không thể hiểu hết này. Cho nên nếu chúng ta biết được thêm một số điều, thì tốt. Nếu không, chúng ta phải biết thương yêu; chỉ cần bấy nhiêu thôi. Tình thương sẽ cho chúng ta biết thêm nhiều điều, bất cứ gì chúng ta cần biết.
Tôi cũng mừng quý vị đã hỏi những câu hỏi này; nếu không, tôi cũng không biết có sự hiện hữu của Thư viện Hồ sơ Lịch sử Thiên hà, và sẽ không thể biết vị nữ thần xinh đẹp này. Nữ thần quá xinh đẹp. Tôi không biết đó là nam hay nữ, nhưng tôi nghĩ là nữ – thật nhỏ nhẹ, dịu dàng, thật uyên bác, nghĩa là rất thông thạo về văn chương và đủ thứ. Và rất thanh nhã, rất xinh đẹp. Tóc của nữ thần sáng ngời như ánh mặt trời! Mình thấy tóc, nhưng rồi không thấy tóc. Thân thể thật cao lớn, khổng lồ, nhưng thật từ ái, thật dịu dàng và vô cùng ngọt ngào, đầy tình thương. Trời ơi, mình sẽ muốn ở lại đó mãi chỉ để ngắm nhìn nữ thần. Thật đẹp, tuyệt đẹp, quá đẹp và thật rộng lượng, quá tử tế, niềm nở với tôi. Nếu không, cả triệu năm, tôi cũng không biết gì về chuyện này. Làm sao tôi biết được? Tôi chỉ ngồi đây trên Địa Cầu, cũng như quý vị, trong bóng tối. Cảm ơn quý vị. Tôi chỉ nói đùa thôi: Nếu quý vị mơ tưởng về một thiên hà khác hay gì đó, có thể quý vị đặt câu hỏi, rồi biết đâu chúng ta sẽ tìm thấy một thư viện khác. Ai biết được.
Được rồi, tốt. Vậy thương chào tạm biệt quý vị, hẹn gặp lần tới. (Dạ, Sư Phụ. Chúng con thương Sư Phụ.) (Chúng con thương Sư Phụ.) (Chúng con thương Ngài. Chúng con thương Ngài.) Tôi cũng thương quý vị nhiều lắm. Các con ngoan, quý vị là các con ngoan. Thượng Đế gia trì. Thượng Đế gia trì quý vị. Thương, thương.