Cho nên, cảm ơn tất cả quý vị đã làm những người đại diện tốt. Quý vị là mắt, là tai, là tay, là chân, là tất cả của tôi. Chao ơi! Chúng ta may mắn. Họ cũng là những người có tâm đơn thuần. Giống như nụ hoa chờ đúng lúc, đúng dịp là nở bung ra. (Dạ.) Thật ra, tình thương có thể làm mềm sỏi đá. Quý vị biết không? […] Đó là điều tình thương thay đổi con người, thay đổi mọi người. (Dạ.) Quý vị nhất định cũng có rất nhiều tình thương mới làm cho họ cảm thấy như thế. […]
Tin vui nữa? (Kính chào Sư Phụ.) Chào. (Con có thêm những câu chuyện hay từ buổi nhạc hội.) Chà! (Một người trong số họ là ca sĩ Thanh Hà.) Ừ, tôi biết cô ấy. (Cô ấy nói cô ấy rất vui mừng khi được có mặt tại buổi nhạc hội và trình diễn cùng sân khấu với những ca sĩ Hoa Kỳ nổi tiếng.) Ờ. (Tuy nhiên, cô ấy nói có lẽ còn vui hơn nhiều nếu hôm đó cô có thể gặp Sư Phụ. Chúng con có thể nhận thấy cô ấy rất cảm động, cô ấy tràn ngập bởi Tình Thương và sự hiện diện của Sư Phụ hôm đó.) Nói với cô ấy tôi rất tiếc không thể đến được, nhưng tôi ở đó về mặt tinh thần. (Dạ. Cô ấy đã gặp Sư Phụ 9 năm trước) Phải, phải. (ở Fresno.) Đúng. Cô ấy là một trong số [ca sĩ] tôi yêu thích, nói với cô ấy vậy nhé? (Dạ. Ồ!) Giọng hát của cô ấy như chuông vang, như tiếng chuông ngân, thật trong như nước suối. (Dạ.) Dòng nước trong vắt chảy qua con suối nhỏ – rất hay. (Dạ, đúng ạ. Nhiều người tại nhạc hội cũng rất thích giọng ca của cô ấy.) Tốt, tôi rất mừng, rất mừng.
(Và một câu chuyện khác từ ca sĩ Vũ Khanh.) Ờ. (Anh ấy nói anh ấy đã đi hát 25 năm rồi, nhưng tại buổi nhạc hội đệ tam chu niên của chúng ta,) Ờ. (anh ấy cảm thấy như là lần đầu tiên anh được hát,) Ồ. (vì Tình Thương của Sư Phụ. Và anh cảm thấy vô cùng cảm động. Anh ấy nói với con rằng những bản tình ca bên ngoài, anh chỉ cần một thời gian ngắn để học thuộc bài hát. Nhưng với bài của Sư Phụ, anh cần thời gian lâu hơn bởi vì anh muốn học từng lời từng chữ, để hiểu và hát bằng con tim.) Tôi hiểu. Hay quá! Nói với anh ấy tôi cảm ơn anh ấy rất nhiều. (Anh ấy nói rằng anh thật sự rất thích bài hát và thơ của Sư Phụ.) Hãy nói với anh ấy, tôi cảm ơn anh ấy rất nhiều vì tình thương, sự cống hiến, và nỗ lực của anh ấy, vì sự tôn trọng (Dạ.) đối với lời nhạc và đối với tôi. Tôi cũng vô cùng cảm động. (Anh ấy thật sự cảm động và thật sự thích bài thơ. Anh ấy nói rằng đó quả là một vinh dự cho anh là người được hát bài đó.) Đó cũng là một vinh dự cho tôi. Nói với anh ấy nha. (Dạ.) Má tôi đỏ rồi đó, quý vị. (Con có thể cảm nhận được, anh ấy thành tâm khi nói tất cả điều đó. Con nghĩ cảm giác này bất ngờ đến với anh khi anh trình diễn) Ừ. (bài hát của Sư Phụ. Và một điểm nữa, anh ấy nói rằng xin nói với Sư Phụ, nếu trong tương lai Sư Phụ có buổi thuyết pháp, anh ấy muốn đi dự. Anh ấy muốn đến gặp Sư Phụ.) Ờ, tôi cũng muốn dự nếu như có nữa, nếu chúng ta có thời gian để thực hiện. Được rồi, bây giờ là Địa Cầu trước. Hiểu không? (Dạ hiểu.)
Được rồi. Còn gì nữa không? (Dạ hết rồi, thưa Sư Phụ. Cảm ơn Sư Phụ vô vàn.) Cảm ơn cô. (Cảm ơn Tình Thương của Sư Phụ.) Cảm ơn quý vị đã chăm sóc các nghệ sĩ và làm cho họ cảm thấy được hoan nghênh, được yêu thương và tự nhiên như ở nhà. (Và họ còn vô cùng thích thức ăn (thuần) chay.) Chắc chắn rồi. (Anh ấy nói rằng nếu mỗi ngày mà được ăn thức ăn như vầy, anh ấy sẽ chuyển sang (thuần) chay tức khắc. Và con nói với anh ấy: “Sao anh không thử xem?”) Phải. Cho anh ấy một số công thức nấu. Phải, tôi biết, tôi biết. Người ta cứ nghĩ ăn thuần chay chỉ là nhai một ít rau, nhưng không phải vậy – mà đồ chay rất thơm ngon. (Dạ đúng.) Dù bây giờ tôi chỉ ăn trái cây thôi, nhưng vẫn còn nhớ mùi vị của thức ăn thuần chay trước kia. Rất ngon. (Xin cảm ơn Sư Phụ.)
(Kính chào Sư Phụ.) Chào. (Con cũng chuyển sang ăn trái cây.) Vậy à? Tại sao? (Dạ, nó chỉ đến một cách tự nhiên.) Tốt. (Và con cảm thấy khỏe.) Dù sao rất dễ, rất dễ chuyển. (Và con nghĩ bởi vì con xem tiết mục gia chánh của Sư Phụ và loại thức ăn ít nghiệp.) Ờ. (Cho nên con rất phấn khởi. Cảm ơn Sư Phụ.) Tốt, tốt. Thật ra, những trái trên cây, như mận, dưa và bất cứ gì, quý vị chỉ ăn trái cây một hay hai lần một ngày, cũng sẽ cảm thấy tuyệt vời. Sẽ cảm thấy thỏa mãn. Sẽ không cảm thấy thiếu thốn gì cả, và cảm thấy năng lượng còn trở lại nhiều hơn. (Dạ đúng vậy. Dạ, con nghĩ con ăn quá nhiều trái cây.) Không sao. Nó chỉ là nước, nước thôi. (Con nên thử ăn hai hoặc ba trái.) Đừng lo, đừng lo. Cô sẽ thấy – về sau, là mình không cần nhiều trái cây đến vậy. Lúc đầu thì cần. (Dạ.) Sau này cô sẽ thấy rằng cô có thể chỉ ăn một trái xoài hay gì đó, hoặc nửa trái xoài vào buổi sáng hoặc nửa trái vào buổi tối, rồi cô sẽ cảm thấy no. (Dạ, dạ.) Cô không muốn ăn nhiều hơn.
Cứ từ từ, được chứ? (Dạ, thưa Sư Phụ.) Từng bước một, cô sẽ đạt đến đó. (Dạ.) Một ngày nào đó cô cảm thấy không cần nhiều trái cây vậy nữa. Thật sự là như thế. (Dạ.) Tôi nói với cô sự thật, bởi vì tôi biết. Tôi biết rồi. Nó là như thế. (Xin cảm ơn Sư Phụ.) Rất đơn giản. Và cô cũng sẽ ngạc nhiên. Cô sẽ nói: “Ồ, tại sao, hôm nay mình chỉ ăn nửa trái xoài mà cảm thấy như đủ rồi”. (Hay quá.) Phải. (Dạ.) Và rồi từ từ cô sẽ cảm thấy như: “Thậm chí không cần trái xoài đó”. (Như vậy thì tốt quá. Con không cần suy nghĩ nhiều về việc ăn trái cây nào.) Không, không, đừng lo. Cứ ăn bất cứ gì cô thấy muốn ăn vào lúc đó. (Dạ, xin cảm ơn Sư Phụ.) Muốn ăn loại trái đó bao nhiêu thì ăn hoặc ăn thêm (Dạ.) những loại trái khác. Cứ ăn bất cứ trái nào, nhé? (Dạ, Sư Phụ.) Rồi từ từ cô không cảm thấy muốn ăn nhiều vậy nữa. (Xin cảm ơn Sư Phụ.) Không có chi.
(Thật ra, con cũng có một vài tin vui) Ờ. (xin chia sẻ với Sư Phụ) Nói nghe, nói tôi nghe. (về lễ chu niên. Một trong số quan khách, cô Dorit, là sáng lập viên của Lễ hội Phim ảnh Lối Sống Xanh ở Hollywood.) Ờ. (Và cô dẫn cả nhóm đi cùng cô. Cô dẫn theo khoảng 12 người từ đoàn của cô.) Ờ. (Và họ vô cùng thích thức ăn ở đó.) Chắc chắn rồi. (Họ thật sự rất thích) Chắc chắn họ thích. (thức ăn ở đó. Một số họ không phải là người thuần chay,) Ờ. (cho nên cô ấy rất biết ơn rằng họ có thể khám phá là thức ăn thuần chay rất ngon. Và họ thích đến nỗi ăn xong rồi lại lấy thêm, rồi lấy rất nhiều thức ăn mang về nhà. Cho nên chuyện đó rất vui.) Tốt, tin vui. Giỏi lắm! Hãy nói với ban nhà bếp: “Nấu ăn giỏi lắm”. (Dạ, và trang hoàng rất đẹp, cách trình bày thức ăn cũng rất thu hút.) Đúng, tôi có thoáng thấy [trong video]. (Và Dorit, cô ấy thật sự mê Thiên Tửu (không-cồn) Thuần chay.) Vậy sao? (Cô ấy thích đến nỗi muốn dùng nó làm rượu chính thức cho lễ hội phim.) Được. Chúng ta có thể cung cấp. (Cô ấy đang đặt hàng...) Nhưng nói với cô ấy phải đặt hàng sớm trước, (Dạ.) vì danh sách đặt mua rất dài. (Dạ, cô ấy đã đặt hàng rồi.) Tốt, tốt. Hãy nhắc nhở họ rằng đây là khách quan trọng, cho nên hãy cung cấp hàng trước, còn tất cả đồng tu cứ đợi và chảy nước miếng một thời gian. Hy sinh. (Và ngày hôm sau, họ cũng viết trên trang blog của họ về lễ kỷ niệm chu niên, rất chi tiết về mỗi màn trình diễn và viết thật hay. Cho nên họ vui quá chừng.) Họ thật tử tế. (Dạ.) Tuyệt vời.
(Và có một vị khách nữa, cô ấy tên là Rainbeau Mars. Cô là một vị thầy dạy yoga trường (thuần) chay nổi tiếng. Chúng con thật ra có phỏng vấn cô và chiếu một chương trình về cô. Cô ấy thật sự rất thích các màn trình diễn bởi vì chúng ta đại diện cho nhiều nền văn hóa khác nhau.) Vậy à? (Cô ấy cũng đã du hành đến những quốc gia khác nhau đó, cho nên cô rất cảm kích sự kiện này. Nhưng điều khiến cô ấy thật sự cảm động, đó chính là sự hiện diện của Sư Phụ.) Ồ. (Và cô ấy cũng được dịp biết thêm về Sư Phụ, về giáo lý và việc làm đầy cảm hứng của Sư Phụ. Cô ấy cảm động đến nỗi mắt còn ngấn lệ khi ra về.) Ô. Phúc cho cô ấy. (Dạ, cô ấy nói: “Đây là điều tôi đang tìm kiếm”.) Phúc cho cô ấy. (Và ngày hôm sau… Con xin lỗi. Cho nên hôm sau, cô ấy đã viết trên trang Facebook của cô thông điệp này... Cô ấy viết: “Tôi vừa chung vui với Truyền Hình Vô Thượng Sư trong lễ kỷ niệm đệ tam chu niên, và tôi vô cùng cảm động bởi đoàn thể này. XIN CẢM ƠN TRUYỀN HÌNH VÔ THƯỢNG SƯ”.) Chà, vậy là nhiều lắm. Nhiều lắm.
(Con xin lỗi, con xúc động quá.) Chuyện gì vậy? Cô đang khóc à? Tôi tưởng cô kia mới là người khóc chứ. (Dạ.) Chuyện đó xảy ra đã lâu rồi mà cô vẫn còn khóc. Nhất định là hay tới nỗi xúc động. (Dạ, đúng vậy. Con xin lỗi.) Không, không sao, cứ tự nhiên. Chỉ đừng làm hoen màu mi và trang điểm. Cô là người đẹp tự nhiên. Đừng lo. Được rồi. Quý vị mỗi ngày càng xinh đẹp hơn, có để ý thấy không? Ít ra quý vị để ý thấy nhau, phải không? Rất đẹp. (Xin cảm ơn Sư Phụ.) Nam, nữ đều vậy, lúc nào cũng đẹp hơn. Ôi, cưng ơi. (Con xin lỗi.) Không sao, tốt, tốt, khóc là tốt. Tẩy rửa. Ôi trời. Cô thật sự đang tẩy rửa. (Cảm ơn Sư Phụ, về Tình Thương của Ngài!) Ờ. Chúng ta có quá nhiều bạn hữu tuyệt vời. Chúng ta may mắn. (Cảm ơn Sư Phụ đã làm họ cảm động.) Chúng ta là những người may mắn. (Con có thể thấy Sư Phụ thật sự làm họ cảm động, khiến [lòng] họ tan chảy và bầu từ trường đầy tình thương như thế. Tuyệt vời!) Chính là quý vị đó; tôi thậm chí không có mặt ở đó. Chỉ dự hội thảo trực tuyến.
Cho nên, cảm ơn tất cả quý vị đã làm những người đại diện tốt. Quý vị là mắt, là tai, là tay, là chân, là tất cả của tôi. Chao ơi! Chúng ta may mắn. Họ cũng là những người có tâm đơn thuần. Giống như nụ hoa chờ đúng lúc, đúng dịp là nở bung ra. (Dạ.) Thật ra, tình thương có thể làm mềm sỏi đá. Quý vị biết không? (Dạ, đúng vậy. Chúng con thật sự cảm nhận được Tình Thương của Sư Phụ.) Cảm ơn quý vị. (Chúng con cảm nhận Tình Thương của Sư Phụ và mọi người rất vui. Ý con là, có một sự khác biệt lớn khi họ đến và lúc họ ra về. Họ thật sự ra về với gương mặt sáng ngời và nụ cười rạng rỡ và lòng họ tan chảy trong Tình Thương của Sư Phụ.) Tốt, tốt. (Cảm ơn Sư Phụ vô vàn.) Đó là điều tình thương thay đổi con người, thay đổi mọi người. (Dạ.) Quý vị nhất định cũng có rất nhiều tình thương mới làm cho họ cảm thấy như thế. (Đều là tình thương của Sư Phụ.) Bấy nhiêu nước mắt là đủ rồi, ha. Bằng không, mắt không còn lệ nữa. Cô cũng sẽ tan chảy luôn. Chúng tôi tìm không thấy cô nữa. Chịu ha. Chịu ha, cô nương.