Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Người Essenes Đạo Hạnh, Phần 1/12

Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm

Ban đầu cái gì ông cũng hoài nghi. Ông không tin có những điều như thế, và…Nhưng tự nhiên trong lòng ông có một ao ước mãnh liệt nào đó, khiến ông phải tìm kiếm một điều gì đó mà ông không biết. Thời đó chỉ có ba sự chọn lựa cho ông thôi, rồi ông chọn dòng Essenes. Và ông đi tìm Minh Sư của dòng Essenes này.

Căn phòng rất lớn. Không cảm thấy thoải mái hả? Quý vị không quen? Quen ở LA (Los Angeles) hơn. Ba phòng tắm cho một người, phải không? Không sao, luôn luôn có chuyện gì đó. Tôi nghĩ Thiên Đàng muốn chúng ta vất vả mới xứng đáng có. Không biết tại sao. Tôi cứ mãi tìm kiếm một chỗ, nhưng không tìm được. Có thấy vài nơi, nhưng luôn luôn có vấn đề. Như hôm qua, họ giới thiệu một địa điểm ở Hamburg. Có biết ở Hamburg sao không? Giống như, thuộc về chính phủ. Có thể mua nó với giá rẻ, nhưng phải làm những gì chính phủ muốn mình làm, như làm nhà cho người cao niên hoặc nhà cho người trẻ, đủ thứ. Không có gì miễn phí!

Này quý vị. Quý vị đều ổn chứ? (Dạ ổn.) Không ổn thì cũng phải ổn. (Dạ.) Chà, đây là những người tốt. Ngồi thiền thế nào? Tốt chứ? (Dạ tốt.) Quý vị không mệt quá chứ? (Dạ không.) Không sao hả? (Dạ.) Chà, quý vị thật cứng cỏi. Tôi thực sự thán phục. Thực sự rất thán phục. Quý vị thật tuyệt. Tốt lắm, tốt lắm. Này, nhìn trộm như vậy ha. Vậy cũng tốt. Tôi rất tiếc. Trời ơi. Tôi thực sự đang tìm một nơi. Quý vị tin tôi hay không? (Dạ tin.) Tôi tìm kiếm nhiều năm rồi, luôn có điều gì đó xảy ra. Bây giờ, quý vị ngồi xích lại hoặc cứ nhảy vào giữa. Tới, tới lẹ. Chúng ta không có cả ngày đâu. Chỉ có hai ngày thôi.

Đây, đó, được rồi. Chúng ta ổn chứ hả? Này anh quay phim, nhìn tôi có đẹp trước ống kính không? (Dạ đẹp, thưa Sư Phụ. Dạ đẹp.) Này đạo diễn; trông đẹp không? (Dạ đẹp.) Nếu tôi trông không đẹp, quý vị cũng phải nhìn thôi. Không quan trọng. Tôi không đổi được nữa. Đã trang điểm chút đỉnh, nhưng vậy là đẹp nhất rồi, chỉ được đến thế thôi. Vô đi, ngồi xích vô, xích vô, cưng, rồi ngồi xuống. Chà! Như vầy ấm lắm đây. Chỉ người Anh thôi. Ý tôi là, những người hiểu tiếng Anh. Ồ, còn để hoa ở đây làm chi? Người còn không có chỗ nữa là. Nếu được, thì có chỗ ở đằng kia, đằng sau đó. Trông như một thung lũng lớn. Đáng tiếc. Chật ha. Chật chội, chen chúc. Này sư huynh, ý tôi là sư tỷ gọi sư huynh, anh qua bên kia để họ xích vào bên này dễ hơn. Nếu không, anh đã gầy rồi, còn mấy người phụ nữ rất khỏe. Họ sẽ làm anh thành bánh mì kẹp thôi. Đem đồ của anh theo. Họ sẽ làm anh chàng tội nghiệp này thành bánh mì kẹp mất. Không sao, ai cũng được, ai màng, ngồi, ngồi đi.

Được rồi. Hết chỗ rồi hả? Nhà đầy người hết rồi? Chật ních hả? Không còn chỗ nào khác hả? Có một “thung lũng” ở đằng kia. Không ai thích? Không biết sao. Có bao nhiêu chỗ? Hãy giơ tay để họ có thể đến đó. Nhìn kìa. Người nói tiếng Anh, và những người không nói tiếng Anh, có lẽ ở bên ngoài tốt hơn, để có thể dịch. Dịch trong nhóm. Ở đây không có thông dịch. Sẽ quá ồn ào. Chao ơi! Còn có mùi [thức ăn] thơm phức nữa. Sao lúc này lại có mùi [thức ăn]? Sao vậy? Đã đến giờ ăn trưa chưa? (Chưa ạ.) Ừ. Mỗi ngày chỉ nấu ăn hai lần là một ý kiến rất hay. (Dạ.) Mỗi ngày nấu hai lần là đủ rồi. (Dạ.) Và nếu quý vị thực sự sắp chết, thì đi ra ngoài chộp lấy trái táo. Nếu không có táo, thì không chộp gì cả. Quá đơn giản.

Tôi sẽ kể một truyện cho quý vị nghe. Nhớ... Bật chưa, cưng? (Dạ rồi, thưa Sư Phụ.) Sao tiếng nhỏ vậy? Tốt không? Phải, sô-cô-la. Như thế rõ không? Nghe được không? (Dạ được ạ.) Đằng kia còn một vài chỗ nữa. Quý vị muốn nhảy vô không? Mấy người nói tiếng Anh đó. Bây giờ quá muộn để chuyển chỗ những người không biết tiếng Anh. Lần sau làm thế này. Trừ phi tôi đặc biệt gặp họ, [bằng không] hãy sắp xếp những người nói tiếng Anh xung quanh đây và những người không hiểu nên ở bên ngoài để họ có thể dịch cho nhau nghe trong nhóm, trong nhóm, trong nhóm. Trong hoàn cảnh thế này, phải làm sao đây? Và rồi dù sao tôi cũng thường đi ra ngoài nhìn họ. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Bây giờ, thế thôi. Còn một chỗ nữa đây. Mau lên, giá rẻ. Đại hạ giá. Hoặc đó là một kiểu… Chà! Ôi Trời ơi! Có ai không có ở đây không? Được, được. Vậy đó. Không còn chỗ. Phải không?

Có ai bị đau hay gì không? (Dạ không.) Có? Không. (Dạ không.) Có loại dầu Tiger Balm màu trắng; nó rất hữu ích. Loại màu trắng, loại có dầu màu trắng bên trong. Có hai loại, à không, ba loại, một loại màu rất đậm. Đậm như màu kẹo caramen. Caramen đậm. Và một loại là màu caramen nhạt hơn. Loại kia là màu trắng. Loại màu trắng. Có người đã đưa dầu đó cho tôi, và nó giúp tôi rất nhiều. Đêm qua tôi không thể cử động mà không kêu la. Thế nên tôi chạy qua đó để quý vị không nghe thấy tôi kêu la, bởi vì quý vị sẽ rầy tôi. “Chúng con đang thiền, mà Ngài kêu la”. Có ai bị đau gì không? Chúng tôi cho quý vị chút [dầu]. Giờ thì dễ chịu rồi. Đỡ hơn nhiều, đỡ hơn nhiều. Khi tôi hít thở sâu, không còn đau nhiều nữa. Có thể chịu được.

Có nhớ truyện về Chúa Giê-su không? Ngài thuộc một tông phái gọi là dòng Essenes đó? Tình cờ tôi kiếm được quyển sách nói về truyện đó. Muốn kể quý vị nghe lâu rồi mà chưa có dịp. Thay vì, chúng ta luôn kể truyện cười. Rồi, nào. Truyện này nói về dòng Essenes do một người tên là Josephus viết lại. Josephus là một người tu hành rất nổi tiếng thời bấy giờ, ông còn là tổng đốc của một vùng nào đó. Ồ, mình không cần đi vô mấy chi tiết này nhiều quá, vì nó dài lắm. Ông ấy viết cái gì đó. Chắc mình không cần đọc tiểu sử của ông làm gì. Khỏi, mình đi thẳng vào dòng Essences ha. Vì ông là một người đã được Tâm Ấn vào dòng đó. Ban đầu cái gì ông cũng hoài nghi. Ông không tin có những điều như thế, và…Nhưng tự nhiên trong lòng ông có một ao ước mãnh liệt nào đó, khiến ông phải tìm kiếm một điều gì đó mà ông không biết. Thời đó chỉ có ba sự chọn lựa cho ông thôi, rồi ông chọn dòng Essenes. Và ông đi tìm Minh Sư của dòng Essenes này.

Lúc bấy giờ, có các nhóm Pha-ri-si, (phong trào xã hội Do Thái giáo) nhóm Sa-đu-sê (phái tôn giáo-xã hội Do Thái) và nhóm Essenes [giáo phái Do Thái huyền bí]. Rồi ông chọn dòng Essenes. Sau đó ông tự chuẩn bị bằng nhiều cách, để họ thấy ông xứng đáng được nhận vào dòng Essenes. Không phải là cứ đi vô ghi danh, đóng tiền là được làm hội viên của dòng Essenes. Không phải như thế đâu. Thời đó – không được! Thời này, cũng không! Tôi nghĩ là không. Ông này tuy rằng vô cùng tha thiết, thậm chí còn là tổng đốc gì đó, nhưng muốn được nhận vô, như được nói ở đây thì ông phải chuẩn bị. Sách này do ông Edmond Bordeaux Szekely viết lại và biên soạn, nhưng nói về chính người đã viết câu truyện về dòng Essenes này – chính ông này là một trong những hội viên lúc bấy giờ. Truyện này lâu lắm rồi. Lâu lắm rồi. Dưới thời La Mã vào năm 37 SCN [sau công nguyên]! Ông tên là Flavius Josephus, sinh năm 37 SCN tại Jerusalem. Ông còn thuộc dòng dõi hoàng gia và giáo sĩ. Thân mẫu của ông thuộc dòng dõi hoàng tộc. Còn thân phụ của ông là giáo sĩ phẩm chức cao. Cho nên ông là nhân vật quan trọng. Tuy nhiên, là nhân vật quan trọng ở thế giới ta bà này thì khác với nhân vật quan trọng ở thế giới tâm linh. Thành ra ông phải tự chuẩn bị. Chắc ông phải ăn chay ba tháng, có lẽ đọc nhiều sách hoặc là xem nhiều băng trên Truyền Hình Vô Thượng Sư một thời gian, và rồi mới sẵn sàng – voilà (xong rồi)!

Bây giờ đi thẳng vào khúc mà ông đã sẵn sàng rồi. Không muốn nói nhiều về chỗ ông chuẩn bị như thế nào. Theo lời của ông thì ông nói rằng ông đã quyết tâm chuẩn bị bản thân bằng nhiều cách khác nhau để xứng đáng được nhận vào dòng Essenes. Và rồi, “để làm được việc này, tôi đến với một người tên là Banus, mà nghe nói ông này thuộc huynh đệ của dòng Essenes, và sống trong sa mạc”. Người này, ông Banus… đây là lời kể của ông Josephus: “Ông Banus này làm quần áo bằng vỏ cây và lá cây, và trái cây dại…” Biết không, lá dừa, lá chuối, truyện mà tôi kể hôm qua đó? Có lẽ cả hai! Nhưng trong sa mạc chắc là không có dừa ăn đâu. Nhưng biết đâu đó? Có thể ông ở trên một hải đảo, và có thể cũng có nhiều dừa. Chà! Và ông sống bằng “những hoa quả dại, thực vật và thảo mộc. Và từ thánh đức, ông tắm nhiều lần cả ngày lẫn đêm trong nước lạnh”. Ồ, lạnh quá..!

Quý vị có thể thử! Mưa nhiều – cũng tiện! Khỏi lo vấn đề thiếu nước. Dù trời mưa, mình phải biết ơn. Có những nơi thậm chí nhiều năm không có một giọt mưa, người ta tuyệt vọng vì thiếu nước. Quý vị biết mà, phải không? Như ở vùng Darfur này nọ. Dù đã tặng tiền cho họ, mình cũng không biết bao lâu mới đến tay họ, và khi nào sự giúp đỡ đó mới đem đến cho họ sự tiện nghi. Chúng ta không vô đó được. Chúng ta không vô đó được. Không phải muốn đến giúp là được đâu. Thấy không? Có những nơi rất hạn chế. Ở một số quốc gia, dù có giúp đi nữa, thì cũng phải lẻn vào giống như ăn trộm, vì sợ người ta nghĩ mình muốn cái gì đó.

Trong một số quốc gia bị hạn chế… Có lần tôi giúp một nước kia, vậy mà người của tôi thậm chí bị đi tù vì giúp dân họ. Ờ, không biết sao lại như thế. Người của tôi mang đến rất nhiều tiền và nhiều thứ khác: “Quý vị mang mấy thứ này để làm gì?” Họ không tin chúng ta sẽ giúp nạn nhân. Hoặc có thể họ tin, nhưng họ không muốn tin. Thế là họ lấy số tiền đó, đem bỏ tù mấy người của tôi, bắt phải ký mấy giấy tờ vớ vẩn, nếu không thì bị bắn, đại khái vậy. Khủng khiếp! Không như, ở thế giới này, nếu mình làm người tốt thì người ta vỗ tay hoan hô, khen tặng mình Giải Lãnh Đạo Sáng Ngời Thế Giới hoặc đại khái vậy. Không luôn luôn như thế! Chuyện này xảy ra không chỉ một lần. Ở những quốc gia khác nữa. Chắc quý vị biết ở đâu rồi ha. Ồ, bây giờ mấy nước này cũng cởi mở hơn một chút. Bây giờ cởi mở hơn. Quý vị có thể vô nước mà không cần thị thực, người bản xứ đó. Ngoại kiều có thể nhập cảnh mà không cần thị thực. Nhưng trước kia, họ hạn chế hơn. Người của chúng tôi bị bỏ tù, bị hăm dọa giết nếu không chịu ký tên – ký giấy chịu tội. Họ không làm gì sai hết! Đại khái vậy. Hoặc bị ghi tên vào sổ đen. Lần thứ nhất, ghi vào sổ đen. Lần thứ hai, bị bỏ tù, hoặc đủ thứ vớ vẩn…

Tải ảnh xuống   

Xem thêm
Tất cả các phần  (1/12)
1
2023-04-27
6237 Lượt Xem
2
2023-04-28
4676 Lượt Xem
3
2023-04-29
4169 Lượt Xem
4
2023-04-30
4188 Lượt Xem
5
2023-05-01
4243 Lượt Xem
6
2023-05-02
4532 Lượt Xem
7
2023-05-03
3936 Lượt Xem
8
2023-05-04
3620 Lượt Xem
9
2023-05-05
3401 Lượt Xem
10
2023-05-06
3236 Lượt Xem
11
2023-05-07
3330 Lượt Xem
12
2023-05-08
4056 Lượt Xem
Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android