Ngày lễ lẽ ra phải thánh thiện. [Từ ngữ] ngày lễ đến từ “ngày thánh thiện”. (Dạ.) Và mọi người lẽ ra phải biết rõ hơn. Nhưng thay vào đó, họ làm những việc ngược lại với điều Minh Sư dạy họ. Chúa Giê-su không bao giờ bảo ai giết gà tây để ăn mừng Giáng Sinh. (Dạ.) Đại Tiên tri Mô-ha-mét, Bình An Đến Với Ngài, không bao giờ yêu cầu mọi người giết động vật nào cho Ngài ăn. Bây giờ, mỗi ngày lễ, họ giết hàng tỷ động vật chỉ để ăn mừng ngày sinh của Chúa Ki-tô, ví dụ vậy.
Có phải đó là câu hỏi của quý vị? (Dạ, cảm ơn Sư Phụ.) Còn gì nữa không? (Dạ có câu hỏi tiếp theo.) Ờ! (Thưa Sư Phụ, sẽ có lúc nào trong tương lai gần khi mà tâm thức con người cho phép họ nhận ra sự hiện diện và nỗ lực của Sư Phụ đã cứu thế giới chúng ta ra sao? Sẽ có ngày nào mà nhân loại biết tôn thờ Đấng Tim Qo Tu, vị Giáo Chủ Kính Yêu của Mọi Thế Giới không?)
Họ không cần tôn thờ Tim Qo Tu, họ chỉ cần tôn thờ Thượng Đế, (Dạ.) và tôn thờ phẩm chất Thượng Đế vốn có của chính họ. Chỉ cần họ Ăn Thuần Chay, Tạo Hòa Bình, rồi những điều tốt lành khác sẽ đến. Và rồi họ sẽ suy nghĩ thông suốt. Họ sẽ nhớ Thượng Đế nhiều hơn, có lẽ họ sẽ khoan dung hơn với tín ngưỡng của nhau, và rồi Thế giới Hòa Bình sẽ ngày càng bền vững, và thế giới sẽ luôn ngày càng tốt hơn, do năng lượng nhân từ, yêu thương này và lực lượng của lòng từ bi. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Bởi vì đây là lực lượng của Thượng Đế: lòng từ bi, tình thương, nhân ái, khoan dung. Đây là những phẩm chất Thiên Đàng. Và nếu quý vị có bên trong mình, tưởng tượng quý vị mạnh mẽ dường nào. (Dạ.) Đó là lô-gíc của nó. Bây giờ quý vị hiểu chưa? (Dạ rồi, thưa Sư Phụ.) Thành ra tôi nói, không [chỉ] về động vật, mà về quý vị. Về chúng ta.
Chúng ta phải lấy lại những phẩm tánh cao quý của mình, địa vị cao của mình trên Thiên Đàng cũng như trên Địa Cầu, bắt đầu từ Địa Cầu. Và rồi, mọi thứ khác sẽ tốt đẹp. Rồi, quý vị sẽ nhớ Thượng Đế nhiều hơn và tin vào Thượng Đế hơn, thật vậy. Chứ không chỉ lời nói suông: “Ồ Thượng Đế ơi, Thượng Đế thế này thế kia”, luôn luôn cầu: “Cho con cái này, cho con cái kia”, mà không thật sự tin Thượng Đế, hoặc tôn thờ Thượng Đế, hoặc thương yêu Thượng Đế. Nếu quý vị thương Thượng Đế, hoặc thương một vị Minh Sư có phẩm chất cao cả, thì quý vị sẽ có phẩm chất đó với quý vị. Không phải Thượng Đế cần quý vị thương Ngài. (Dạ.) Không phải Minh Sư cần quý vị thương Minh Sư. Chỉ là quý vị sẽ được truyền, phẩm chất của Minh Sư, cho quý vị. (Dạ, Sư Phụ.) Và dĩ nhiên, quý vị không thể có hết cùng một lúc. Nhưng ít nhất, luôn luôn cải thiện, cải thiện trong quý vị. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Thành ra quý vị trở thành người tốt hơn, chúng sinh tốt hơn. Và rồi vì vậy mà quý vị ngày càng gần hơn với Thiên Đàng, gần hơn với Thượng Đế, và có đẳng cấp trí huệ cao hơn. (Dạ, thưa Sư Phụ.)
Tim Qo Tu, tôn thờ Tim Qo Tu, không cần. Nếu con người đã rất giống Thượng Đế như vậy, cho dù họ tôn thờ hay không tôn thờ [Thượng Đế], (Dạ.) [sự tôn thờ] cũng sẽ trở thành như bản tánh thứ hai của họ. (Dạ.) Rồi, họ sẽ không nghĩ là họ đang tôn thờ Thượng Đế hay thương yêu Thượng Đế nữa. Họ chỉ làm vậy. Chỉ như tự nhiên. Giống như nếu có con cái, quý vị chỉ tự nhiên thương con. Quý vị không nghĩ: “Ồ, tôi đang thương con tôi. Không phải sao?” Nếu đang yêu một cô gái hay một chàng trai, quý vị sẽ không thắc mắc; quý vị chỉ biết thôi. (Dạ.) (Dạ, thưa Sư Phụ.) Quý vị thương con cái, thì quý vị chỉ biết thôi. Quý vị thương con mình, quý vị biết, quý vị không thắc mắc. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Không biết tôi có trả lời quý vị nhiều quá không. (Dạ, cảm ơn Sư Phụ.) Vậy đủ chưa? (Dạ đủ. Cảm ơn Sư Phụ.) Không có chi, cưng.
(Sư Phụ thường nhắc nhở chúng con rằng chính tâm con người phải thay đổi mới tiến nhanh hơn đến thế giới thuần chay và hòa bình hoàn toàn. Thưa Sư Phụ, tâm mọi người có phải sẽ dễ tiếp thu và dễ biến đổi hơn qua việc Cầu nguyện Toàn Cầu cho Thế Giới Thuần Chay vào mỗi Thứ Năm và Chủ Nhật? Hay đây là vấn đề cần quan tâm và cần ảnh hưởng đặc biệt khác?)
Cùng nhau. Cùng với nhau. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Khi mọi người cầu nguyện, nó có sức ảnh hưởng. (Dạ.) Trong một tôn giáo, có lẽ Cơ đốc giáo và Do Thái giáo nữa, có những ngày các tín đồ tập hợp lại với nhau hoặc ở nhà một mình để cầu nguyện cho ai đó, bất kỳ ai, dù họ biết hay không biết. Có người không có ai cầu nguyện cho họ. (Dạ.) Thương khó. Không biết câu đó tiếng Anh nói thế nào. Chỉ là ngày quý vị cầu nguyện cho những linh hồn lạc lõng; những linh hồn mà không có ai, những linh hồn không tin Thượng Đế, hoặc những linh hồn không làm điều gì tốt hết để có ai thậm chí nhớ tới họ và cầu nguyện cho họ. Đa số con người, khi quý vị làm điều tốt cho ai đó, rồi người đó cảm thấy biết ơn quý vị. Và khi quý vị chết, hoặc khi quý vị gặp rắc rối, họ cầu nguyện cho quý vị. Và rồi, quý vị sẽ được lợi ích từ lời cầu nguyện đó. Nếu không được lợi ích, [đó là] vì một số người có lẽ quá tội lỗi hoặc rất hay quên, trong đời họ không bao giờ tôn thờ Thượng Đế hoặc nhớ Thượng Đế, họ không biết cách cầu nguyện, họ không cầu nguyện trong những lúc khó khăn. Nếu ai đó tình cờ cầu nguyện cho họ khi họ đang ở trong tình trạng dễ bị tổn hại, thì họ sẽ được ảnh hưởng. Thành ra quý vị thấy trong nhiều tôn giáo, khi quý vị chết, hay người nào đó chết, hoặc trong lúc hấp hối hay vào ngày chết, họ mời linh mục hoặc nhà sư đến cầu nguyện. (Dạ.) Nhưng một số người không được may mắn như thế, một số người thậm chí không biết gì về tôn giáo. Rồi, ngày đó, người Cơ đốc giáo hay Do Thái giáo cầu nguyện cho những người này, dù họ biết người đó hay không. Nhưng nếu họ biết quý vị, họ cầu nguyện cho quý vị, thế thì còn tốt hơn cho người cầu nguyện, cũng như cho “người được cầu”. (Dạ hiểu.) Cả hai đều được lợi ích. Nhưng người cầu nguyện được lợi ích nhiều hơn “người được cầu”. Kinh Phật có nói như vậy. Như, nếu quý vị cầu nguyện và quý vị có công đức từ lời cầu nguyện của giáo sĩ cho quý vị, cho người nào đó, thì quý vị được hai phần ba. Và người, người đang hấp hối hoặc người được cầu nguyện nhận một phần ba lợi ích. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Nên, cả hai đều được lợi ích. Cách đó tốt, cách đó tốt. (Dạ cảm ơn Sư Phụ.) Không có chi. Mặc dù Cơ đốc giáo không nói như vậy, [nhưng] Phật giáo có nói thế. Đức Phật sống thọ. Ngài sống đến hơn 80 tuổi, nên Ngài nói nhiều, nhiều, nhiều ngày, rất nhiều bài giảng.
Chúa Giê-su cũng nói rất nhiều. Nhưng sau đó, chính quyền La Mã, họ bảo người ta cắt đi rất nhiều, như những điều về ăn thịt. Vì vậy, bây giờ chúng ta chỉ có vài phần sót lại về ăn chay/thuần chay trong Kinh Thánh. Trước đó, Chúa Giê-su nói rất nhiều về ăn chay và ngay cả về luân hồi này nọ. Họ cắt hết. Họ không muốn. Cho nên lúc bấy giờ, một số giáo sĩ phải làm việc đó, bằng không họ không thể tiếp tục dòng tu của họ dưới kiểu chính quyền này. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Đây là điều nghịch lý, thật trớ trêu là bây giờ thủ đô của Cơ đốc giáo lại ở La Mã. (Dạ.) Trước đây, họ [La Mã] là những người hãm hại tín đồ Cơ đốc giáo, và bây giờ thủ đô [Cơ đốc giáo] lại ở trong quốc gia của họ. Quý vị biết Vatican chứ? (Dạ biết, thưa Sư Phụ.) Ở ngay tại La Mã, (Dạ.) ở nước Ý. Tôi đã trả lời quý vị chưa? (Dạ rồi. Cảm ơn Sư Phụ.) Ít nhiều có lẽ đã trả lời rồi. Rồi. Người kế tiếp.
(Thưa Sư Phụ, mùa lễ là thời gian khi mọi người hợp nhất trong tinh thần, cảm thấy đồng nhất nhiều hơn so với những ngày khác trong năm, và nhiều hy vọng và lòng nhân ái được lan tỏa giữa mọi người hơn. Sư Phụ, có phải đó là truyền thống mang mọi người lại với nhau hoặc cũng có một số năng lượng thăng hoa đặc biệt được gắn vào trong những sự kiện và dịp lễ kỷ niệm?)
Đúng và không đúng. Ngày lễ lẽ ra phải thánh thiện. [Từ ngữ] ngày lễ đến từ “ngày thánh thiện”. (Dạ.) Và mọi người lẽ ra phải biết rõ hơn. Nhưng thay vào đó, họ làm những việc ngược lại với điều Minh Sư dạy họ. Chúa Giê-su không bao giờ bảo ai giết gà tây để ăn mừng Giáng Sinh. (Dạ.) Đại Tiên tri Mô-ha-mét, Bình An Đến Với Ngài, không bao giờ yêu cầu mọi người giết động vật nào cho Ngài ăn. Bây giờ, mỗi ngày lễ, họ giết hàng tỷ động vật chỉ để ăn mừng ngày sinh của Chúa Ki-tô, ví dụ vậy. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Bất cứ, nhiều tôn giáo đều tương tự. Họ bóp méo mọi điều. Khi những điều thánh thiện đi xuống thế giới này, chúng đã bị bóp méo theo sở thích của họ, (Dạ.) theo thói quen của họ. Và rồi lan truyền ra, rồi những người khác làm theo, và tinh hoa của tôn giáo không còn nữa. Bây giờ chỉ là tượng trưng thôi. Thậm chí còn tệ hơn, tệ hơn [vì] nhân danh Thượng Đế, nhân danh Chúa Giê-su, họ giết quá nhiều, nhiều vô cùng. Tôi không biết Thiên Đàng nào… Thật vô lý là Thiên Đàng nào mà lại dung túng kiểu đau khổ này, dung túng loại hành hạ này đối với những tạo vật khác của Thượng Đế, con cái khác của Thượng Đế (Dạ, thưa Sư Phụ.) trong những hình thể khác nhau.
Quý vị có thể thấy trên Truyền Hình Vô Thượng Sư chúng ta rằng động vật, họ có linh hồn, có trí thông minh, có cảm xúc, có tình thương, có sự cảm thông. Họ giải cứu lẫn nhau, họ yêu thương lẫn nhau, ngay cả từ các loài khác nhau, từ giống lạ với nhau. Như chó giải cứu nai, và rồi, hôn nai, liếm nai cho tới khi khô và chú nai tỉnh lại, ví dụ như vậy. Hoặc ngay cả mèo ôm gà, những chú gà con, để họ ấm áp ngủ. Và ngay cả hổ, ôm chó. Trời ơi. Họ giống y như người, không hơn, không kém. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Tôi đã tiếp xúc với nhiều động vật, tôi biết điều đó chắc chắn, không phải chỉ trên hình ảnh.
Tôi có kể quý vị rồi, một số truyện về động vật hoang dã mà tôi gặp. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Họ rất tốt bụng, rất tử tế và rất đồng cảm, và rất tốt, rất tốt, rất thông minh. Quý vị có thể thấy điều đó; quý vị xem thêm những thước phim về động vật mà chúng ta có mỗi ngày, (Dạ, thưa Sư Phụ.) thì quý vị có thể thấy điều đó. Động vật giống y như chúng ta, nếu không nói là tốt hơn. (Dạ, Sư Phụ.) Nếu con người đổi sang thuần chay, thì dĩ nhiên, sẽ tốt hơn, cho mọi loài. Và con người sẽ dễ tiếp thu hơn, như câu hỏi cuối của quý vị. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Ngày nay, con người ngày càng ăn thuần chay nhiều hơn. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Khuynh hướng thuần chay đã phát triển theo cấp số nhân. (Dạ.) Đó là tin tốt, nhưng quá chậm đối với tôi. Tôi muốn [xảy ra] hôm qua cơ. Mùa lễ…
Nếu họ thậm chí muốn nói với quý vị bất kỳ giáo điều nào, trong mùa lễ, thì đó chỉ là vì họ muốn kéo quý vị vào, để khiến tôn giáo của họ đông hơn. Nếu họ không ăn thuần chay, nếu họ không khai ngộ, thì đó là mục đích duy nhất. Hoặc chỉ từ ngã chấp, họ chỉ cảm thấy vui, là họ đã cải đạo thêm một người, và rồi họ có thể tự hào, nói với giáo sĩ của họ hay người nhà của họ: “Ồ, phải, nhờ tôi mà anh chàng đó trở thành tín đồ Cơ đốc giáo”. Hoặc: “Nhờ tôi mà người đó trở thành Phật tử”. Chỉ là ngã chấp thôi.
Nếu họ đổi sang ăn thuần chay do lời cầu nguyện của chúng ta, thế mới hữu hiệu hơn, (Dạ, thưa Sư Phụ.) bởi vì họ thật sự nhận ra ý nghĩa của việc đó, ý nghĩa của việc ăn thuần chay. Họ thật sự sẽ phát triển tình thương và lòng từ bi của họ. Bằng không, đều là vô dụng. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Vô dụng, dù ngày lễ hay không. (Dạ, cảm ơn Sư Phụ. Cảm ơn Sư Phụ.)