Tổng thống Trump, ngài mãi mãi là vị Tổng thống yêu dấu trong lòng của tất cả người dân trên thế giới, không chỉ ở Hợp chủng quốc Hoa Kỳ. không chỉ ở Hợp chủng quốc Hoa Kỳ. Ngài là vị Tổng Thống Của Dân Và địa vị tổng thống này, không ai có thể phủ nhận, vì địa vị đó sẽ đi vào lịch sử và không ai có thể tước đoạt từ ngài. Thượng Đế thương ngài. Mọi người thương ngài, và Thượng Đế gia trì ngài, thưa Tổng thống.
Khi người nào đó đã ngã xuống đất rồi, mình không đánh họ nữa. Đó là quy tắc của người quân tử trong võ thuật và trên chiến trường. Ở Âu Lạc (Việt Nam) có câu, “không đánh người ngã ngựa”, họ đã ngã xuống rồi, thì quý vị không tiếp tục đánh đá nữa, bởi vì đó không phải là cung cách cao thượng của người quân tử, trong võ thuật. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Nhưng những người này, họ tiếp tục vùi dập ông... Và họ buộc tội ông đã kích động bạo lực. Ồ, đây là trò cười của tất cả Thiên Địa. Trời ơi. Người ta không biết xấu hổ sao? Hoặc chỉ là danh lợi đã làm mù mờ lý lẽ và đầu óc của họ. Tôi đoán vậy. Mặt khác, ma quỷ đã ảnh hưởng họ quá nhiều, làm họ trở thành như thế.
Tôi thấy trên bản tin. Trên đài Fox News hôm nay, họ kiểu như thu thập tất cả những điều mà lãnh đạo Đảng Dân chủ đã từng nói suốt những năm qua về ông Trump. Những điều hung bạo. Ngược lại, Tổng thống Trump chưa bao giờ nói những điều hung bạo như vậy về bất kỳ ai. Vậy, quý vị hỏi ý kiến của tôi. Đó, quý vị có rồi đó. Tôi muốn tất cả họ biết. Đừng xóa nhé. Tôi không sợ họ. Tôi sợ, ý là tôi cảm thấy đây là một thế giới đáng sợ, chứ tôi không sợ! Quý vị hiểu chứ? (Dạ hiểu, Sư Phụ.) Không gì có thể nguy hiểm hơn là làm Minh Sư. Minh Sư chân chính. Đó là nguy hiểm lớn nhất mà mình nhận lãnh rồi. (Dạ, Sư Phụ.)
Tôi muốn họ suy ngẫm bên trong chính họ, và cảm thấy một chút xấu hổ. Thật ra, cảm thấy rất xấu hổ. Là một nhà lãnh đạo, quá hung bạo, suy nghĩ như thế. Bất cứ gì quý vị nghĩ bên trong, sẽ đi ra thành lời nói. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Và rồi, nếu họ hung bạo như vậy, họ không có quyền gì cả, không một chút quyền gì để buộc tội Tổng thống Trump bao giờ hết. (Dạ, Sư Phụ.) Được rồi, tôi có thể nói mãi, bởi vì tôi vô cùng thất vọng, rất giận trong lòng, khi thấy bao nhiêu sự bất công này đối với một người tốt. Những người này, có lẽ họ đang cười bây giờ, nhưng họ có lẽ sẽ không cười khi họ đối diện Thượng Đế. Nếu họ thậm chí có cơ hội để đối diện Thượng Đế.
Hỏi đi, nếu quý vị có các câu hỏi khác. Nói đi.
(Thưa Sư Phụ, bây giờ Tổng thống Trump đã chấp nhận ông Biden thắng cử, Sư Phụ nghĩ gì về điều này ạ?)
Tôi nghĩ gì à? Tôi lo sợ. Tôi lo sợ cho quốc gia của quý vị và cho thế giới, ngày càng thoái bộ. Tôi hy vọng là không thoái bộ quá nhanh. Kiểu lãnh đạo này, làm sao có thể lãnh đạo quốc gia? Nhất là Hoa Kỳ, đáng lẽ phải là quốc gia hàng đầu thế giới, mà lại có kiểu lãnh đạo này. Tôi không hối tiếc khi nói điều đó. Nhưng tiếc cho quốc gia của quý vị. Ý nói là cho Hoa Kỳ. Tôi nghĩ gì hả? Tôi nghĩ như vậy đó. Tôi nghĩ hoàn toàn không công bằng rồi. (Dạ.)
Và đã bảo quý vị trước đây rồi là không công bằng. Nhưng cách họ hành xử, dù không công bằng hoặc gian lận, cũng đủ xấu rồi, cách họ hành xử ngày nay. Tôi nhìn vào bản tin, từ Đài Fox News, và họ đã thu thập tất cả những lời nói, tất cả bài nói chuyện hung bạo của họ, và tất cả mấy thứ đó, và tất cả sự ngược đãi với những người ủng hộ Tổng thống Trump, trái ngược với cách họ đối xử với người khác mà có bạo lực trong nhóm nào đó. Họ thật sự kiểu như không bắt bớ hoặc chỉ bỏ qua cho mấy người đó, hoặc khuyến khích, hoặc còn ca ngợi họ, để họ có thể tiếp tục hoài. Tại sao? Chỉ để gây rắc rối cho Tổng thống Trump! Họ rất vui để làm bất cứ điều gì. Tôi không tôn trọng mấy loại người này.
Xin lỗi, cho dù họ đang ở địa vị cao nhất trên thế giới, tôi cũng không tôn trọng. Mà ngược lại. Tôi nghĩ người ta sẽ khinh thường mấy loại người này, nhất là trong vai trò lãnh đạo. Lúc nào cũng vậy, có lẽ còn buộc tội người khác nữa. Cũng như ở Âu Lạc (Việt Nam) có câu: “Vừa ăn cướp vừa la làng”... Tên trộm đang cướp của ai đó mà rồi cứ la làng: “Cứu tôi, cứu tôi, cứu tôi với!” Hắn là tên trộm cướp của người khác, thế mà cứ la làng, làm ầm lên, và… “Đánh trống qua cửa sấm”... nghĩa là, có sấm sét và không muốn nghe sấm sét, nên gây ồn ào bằng cách đánh trống để che lấp. (Dạ.) Và khi vừa cướp của người khác, nhưng lại vừa kêu ca la làng, như thể mình là nạn nhân. Nên người ta hoang mang, không biết ai là ai, không biết ai là nạn nhân. Hiểu tôi nói không? (Dạ hiểu, thưa Sư Phụ.) Thì loại hành vi này cũng tương tự như thế. Tôi không muốn nói nhẹ nhàng, nếu họ không xứng đáng.
(Thưa Sư Phụ, Ngài có thông điệp nào gửi đến Tổng thống Donald Trump không?)
Có, có. Trước hết, cho công chúng. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Từ đáy lòng tôi, xin gửi lời chia buồn chân thành nhất đến người dân của Hợp chủng quốc Hoa Kỳ về sự cố ngày 6 tháng 1 năm 2021. Gửi đến tất cả gia đình không may bị ảnh hưởng bởi sự kiện này, và gửi đến công chúng, rằng các linh hồn chết oan, đã trở về Nhà Thực Sự của họ trên Thiên Đàng. Mãi mãi tự do. (Tốt quá. Cảm ơn Sư Phụ.) Tôi hứa bằng danh dự của tôi.
Và bây giờ là dành cho Tổng thống Trump. Thưa ngài Tổng thống, xin đừng quá đau buồn. Ngài cần, ngài xứng đáng, nghỉ ngơi bây giờ thoát khỏi mọi sóng gió trong cuộc đời thuộc nhiệm kỳ tổng thống của ngài cho đến nay. Và thời gian sẽ xoa dịu. Thời gian sẽ giúp ngài chữa lành mọi vết thương sâu đậm đã gây ra cho ngài, cho tâm trí ngài, và cho sự an bình của ngài, bởi chính những người ngài đã tin cậy như bạn bè, gia đình, thân nhân, đồng nghiệp và đồng chí trong lý tưởng của ngài, và những người được cho là những ngòi bút và tiếng nói của công lý và sự thật. Thế giới vẫn còn đầy rẫy những người thông minh, trí tuệ và công bình. Họ biết sự thật đằng sau mọi mánh lới, mọi điều xảy ra trong thế giới của ngài. Thưa Tổng thống Trump, ngài đã làm việc thật đáng thán phục và tuyệt vời với địa vị tổng thống và nhà lãnh đạo của Hợp chủng quốc Hoa Kỳ, mà chưa bao giờ có ai hy vọng làm được. Và ngài đã cố gắng hết sức, cả thế giới đều biết điều đó, hãy yên tâm, hãy yên tâm, thưa Tổng thống. Những người đã từng hại ngài, hãy tha thứ cho họ, tha thứ cho tất cả, thưa Tổng thống. Chúng tôi biết ngài sẽ làm vậy, vì trong tâm, ngài chỉ biết tình thương và hòa bình. Tôi rất lấy làm buồn. Tôi rất lấy làm tiếc vì… Tôi rất buồn vì những gì ngài đã trải qua. Thưa ngài Tổng thống, những người đã đối xử… những người đã đối xử bất công với ngài, xin lỗi, tôi quá xúc động, và hại ngài, hãy tha thứ cho họ. Họ quên rằng cuối cùng, chúng ta đều sẽ đối mặt với Thượng Đế và phán xét của Ngài. Nhưng ngài, thưa Tổng thống Trump, Tổng thống Trump, ngài mãi mãi là vị Tổng thống yêu quý trong lòng của tất cả người dân trên thế giới, không chỉ ở Hợp chủng quốc Hoa Kỳ. không chỉ ở Hợp chủng quốc Hoa Kỳ. Ngài là vị Tổng Thống Của Dân Và địa vị tổng thống này, không ai có thể phủ nhận, vì địa vị đó sẽ đi vào lịch sử và không ai có thể tước đoạt từ ngài. Thượng Đế thương ngài. Mọi người thương ngài, và Thượng Đế gia trì ngài, thưa Tổng thống. Tôi nghĩ như vậy đó. (Dạ, Sư Phụ. Cảm ơn Ngài.)
Chà, quý vị có rất nhiều câu hỏi sẵn sàng bất cứ lúc nào như vầy à? Ý nói là bao lâu… Quý vị biết hết mọi thứ rồi, tôi tưởng, có lẽ sẽ cho quý vị biết, nào ngờ quý vị biết nhiều hơn tôi, nên mới có tất cả câu hỏi này đưa ra. Được rồi, tiếp tục.
(Sư Phụ đã được tán dương và công nhận bởi nhiều tổng thống Hoa Kỳ. Thưa Sư Phụ, nhân duyên tốt lành như vậy với Hoa Kỳ bắt nguồn từ đâu ạ?)
Tôi không có thời giờ để kiểm tra. Phải vào Hồ sơ Akashic. Đôi khi, tôi biết liền. Đôi khi, nếu cần, thì tôi phải đến đó. Có lẽ nhân duyên tốt, thứ nhất; thứ hai, có nhiều nhà siêu linh ở Hoa Kỳ. (Dạ, Sư Phụ.) Họ có thể thấy ai là ai. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Nhưng, đôi khi, siêu linh của một phe thắng và siêu linh của phe kia không thắng, bởi vì họ dùng các phương pháp khác nhau. Và cộng với nghiệp chướng của quốc gia. (Dạ, Sư Phụ.) Cho nên không quan trọng.
Có điều là, lực lượng đen tối trong thế giới này đôi khi dường như mạnh hơn bởi vì nghiệp chướng của con người. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Nghiệp chướng giúp thúc đẩy. Vì vậy, không ai có thể thành công trừ khi có nghiệp củng cố [sự việc đó], làm cho nó mạnh mẽ thêm lên. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Và cộng nghiệp cũng có thể thúc đẩy các sự việc, xấu hoặc tốt xảy ra. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Thành ra tôi cũng hay bảo quý vị: “Không phải lỗi của ai hết”, cho dù tôi đang sôi sục bên trong. Chỉ là sự bất công của sự việc làm tôi cảm thấy vô cùng khó chịu. (Dạ, Sư Phụ.)
Tôi có thể có nhân duyên tốt với Hoa Kỳ. Ngoài ra cộng với những người có khả năng ngoại cảm này, họ sẽ cố vấn cho chính phủ. (Dạ, Sư Phụ.) (Hay quá.) Một đệ tử của tôi, cũng có khả năng ngoại cảm, nói rằng nhiều nhà ngoại cảm khuyên một số nhà lãnh đạo chính phủ rằng họ nên đối xử tốt với tôi, (Ồ.) bởi vì sẽ tốt cho quốc gia của họ. Có lẽ cũng như thế này. Để tôi xem có nên cho quý vị biết không. Có lẽ tôi có thể.
Trước đây lâu rồi, khi tôi chưa nổi tiếng lắm, (Dạ.) Tôi chỉ có một vài đệ tử thôi. Và không có nhiều việc phải làm, cũng không lo lắng nhiều; và chỉ có một chút nghiệp nhỏ của đệ tử, dễ lo liệu. Không như bây giờ, có cả thế giới. Và rồi một ngày kia, tôi có một thể nghiệm, ý là nói chuyện với Thiên Đàng này nọ. Họ nói tôi có nhân duyên với một số quốc gia, (Dạ.) thật ra với nhiều quốc gia, nhưng kiếp này, tôi có thể chọn một quốc gia để hỗ trợ. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Và sau đó Họ đưa tôi danh sách các quốc gia. Tôi có thể chọn một quốc gia. Và rồi tôi cứ suy nghĩ. Tôi suy nghĩ về kịch bản đó. Suy nghĩ rất nhiều. Tôi nói: “Ồ, tôi muốn hỗ trợ tất cả các quốc gia”. Họ nói rằng không thể được. Ngài phải chọn một quốc gia thôi. Đó là một phần của giao ước, tất nhiên. (Dạ, Sư Phụ.) Bởi vì tôi hỏi: “Tôi có thể làm gì cho thế giới. Có thể làm gì hơn nữa? Có thể làm gì thêm, ngoài việc truyền Tâm Ấn và như thế”. Tôi nói: “Tôi có thể giúp thế giới nhiều hơn theo cách nào đó không?” Và sau đó Họ nói: “Ngài có thể chọn để giúp một quốc gia. Và nhân duyên đó hoặc loại hỗ trợ đó cũng sẽ lan rộng khắp thế giới”. Nên tôi cứ suy nghĩ rất nhiều, rất kỹ lưỡng và rất lâu, rồi tôi đã chọn Hoa Kỳ. (Ồ.) Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ.
Vào lúc đó, tôi chưa có phần thưởng hoặc giải thưởng nào từ Hoa Kỳ cả. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Vào thời điểm đó, tôi đã đến Hoa Kỳ có lẽ mới hai lần thôi. Chỉ có một buổi giảng pháp với một nhóm cử tọa nhỏ. Không có gì quan trọng. Có lẽ vài trăm người. Và tôi đã nói: “Tôi chọn Hoa Kỳ”. Họ nói: “Thưa, Ngài có chắc không? Ngài có thể chọn bất kỳ quốc gia nào Ngài muốn”. Tôi nói: “Tôi chọn Hoa Kỳ bởi vì đó là một quốc gia lớn và cũng có tầm ảnh hưởng lớn trên thế giới. (Dạ.) Điều gì xảy ra với Hoa Kỳ cũng sẽ lan rộng ra và ảnh hưởng toàn thế giới. Thành ra tôi chọn Hoa Kỳ”.
Lúc đó, tôi chưa hề biết nhiều người ở Hoa Kỳ. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Chỉ vài người, rồi sau đó, khi có những buổi giảng pháp, thì đa số chỉ có người Á châu đến. Cho nên không phải vì Tôi biết người Hoa Kỳ nên tôi đã chọn Hoa Kỳ. Có lẽ lý do là vậy. Có lẽ đó là lý do kết quả về sau mới đến. (Dạ.) Dưới hình thức nhiều lời tán dương từ các tổng thống Hoa Kỳ và chính phủ Hoa Kỳ, như quý vị vừa hỏi tôi. (Dạ, thưa Sư Phụ.)