Họ chỉ bảo tôi giữ an toàn, ở đây, đừng di chuyển. Và rất nhiều loài vật tiếp tục đến, đủ các loài, thậm chí có một loài, loài vật khác. Hôm qua, có một chú ếch rất nhỏ, chỉ to bằng ngón tay cái của tôi, cố gắng làm cho tôi chú ý tới, và nói cho tôi biết.
( Thưa Sư Phụ, một trong những truyện Phật giáo mà Sư Phụ đọc cho đệ tử nghe, Phạm Thiên là Giáo Chủ của Cảnh Giới Thứ Ba, thỉnh cầu Đức Phật đừng bỏ rơi các chúng sinh của thế giới này bởi vì họ đau khổ. Tại sao ông ấy làm vậy khi chính ông là người gây ra mọi đau khổ với luật nhân quả của ông? )
Câu hỏi hay. Thế giới ở đây, Thế Giới Bóng, là một thế giới giả tạo. Tôi nói cho quý vị hay. Phạm Thiên là đấng sáng tạo của cõi hiện hữu vật chất. Một mặt, ông ta cứ luôn nói với các linh hồn bất cứ khi nào họ lên đó với ông, rằng: “Quý vị phải yêu thương lẫn nhau”, thể hiện tình thương, thể hiện lòng nhân từ, đủ thứ. Và mặt khác, tất cả những cạm bẫy và trò lừa gạt này làm cho mọi người sa ngã, và làm tổn thương lẫn nhau, và làm tổn thương các chúng sinh khác, như loài vật, chẳng hạn. Vì vậy, tôi đã mắng ông ta. Tôi nói: “Ngươi là đồ đạo đức giả! Ta không muốn gặp ngươi. Ta sẽ đưa họ lên, bất cứ ai ta có thể đưa lên”. Đó là như thế. (Dạ, Sư Phụ.) (Cảm ơn Sư Phụ.)
Đế Thích Thiên và các vị thần khác, đôi khi cũng phải chịu đau khổ. Phạm Thiên tồn tại lâu hơn. Ông sẽ tồn tại cho đến khi toàn Tam Giới bị hủy diệt theo bản chất. Tất cả mọi thứ trong Tam Giới sẽ không tồn tại vĩnh viễn. Nhưng Phạm Thiên tồn tại lâu hơn các thiên đế ở đẳng cấp thấp hơn, như Đẳng Cấp thứ Hai hay Đẳng Cấp A-tu-la. Những thiên đế này, những thần cai trị, họ tồn tại một khoảng thời gian ngắn hơn, mặc dù chúng ta có thể nói là hàng ngàn năm. Hoặc thậm chí lâu hơn thế nữa. Nhưng họ sẽ không tồn tại lâu trong địa vị của họ bởi vì công đức của họ sẽ cạn kiệt. Quý vị có thể trở thành bất cứ thiên đế nào của Đẳng Cấp Thứ Hai, nếu quý vị có đủ công đức. Phật Thích Ca Mâu Ni đôi khi cũng từng là thiên vương của những Thiên Đàng này, thiên đế của những Thiên Đàng này. Thành ra bất cứ khi nào một người muốn hy sinh cho chúng sinh, thì các thiên đế đi xuống khảo nghiệm họ rất nhiều. Để xem họ có thật lòng không, hay chỉ muốn chiếm ngai vàng của thiên đế. Bởi vì nếu công đức của quý vị cao hơn công đức của các thiên đế, thì quý vị có thể tiếp quản [địa vị]. Ai có công đức ít hơn sẽ phải đi xuống, làm người trở lại, thậm chí làm loài vật. Phải! Và vì thế họ cầu xin Đức Phật cứu họ. Cứu tất cả chúng sinh, điều đó nghĩa là cũng cứu ông ấy nếu ông ấy tái sinh trở lại làm người hoặc làm loài vật. Bây giờ quý vị hiểu chưa? (Dạ hiểu.) Bởi vì ông ấy đau khổ, nên ông ấy cũng hiểu. Ông ấy đã khảo nghiệm người tu hành muốn trở thành Phật để cứu độ chúng sinh, nhưng điều đó không có nghĩa là ông không tôn trọng họ. (Dạ.) Ông ấy biết, nếu người đó là thật, có thể giúp chúng sinh rất nhiều. Bây giờ quý vị hiểu rồi ha. (Dạ. Cảm ơn Sư Phụ.) Phạm Thiên và các thiên đế này, họ là những kẻ đạo đức giả. Tôi cứ la mắng họ hoài.
( Trước đây Sư Phụ có nói rằng nghiệp lực không còn nữa. Điều đó nghĩa là chúng sinh không còn đầu thai để trả nghiệp cho tội lỗi mới, nhưng thay vào đó phải chuộc lỗi bằng cách nào khác như được phán xét bởi Thiên Đàng trong kiếp này hay kiếp sau? )
Còn tùy theo họ có tốt và sám hối không, thì tôi mới giúp họ đi lên được. (Dạ.) Nhưng nghiệp lực không còn nữa, nghĩa là quý vị không có thêm gánh nặng để lo. Nhưng nghiệp của quý vị, quý vị phải xử lý. (Dạ.) Ví dụ, ở một quốc gia, chính phủ cấm ma túy. Nhờ vậy, ít ra quý vị không bị cám dỗ đó thêm gánh nặng lên đời sống quý vị. (Dạ.) Nếu trẻ em được sinh ra, và không bao giờ biết đến danh từ ma túy, không thấy ma túy, chưa bao giờ nghe về nó, thì các em bớt được một cám dỗ để chống lại hoặc bị gánh nặng. (Dạ đúng vậy.) Các em sẽ không bao giờ nghiện ma tuý. Rồi sẽ không bao giờ vào địa ngục dành cho người nghiện ma túy. (Dạ.) Sẽ không bao giờ bị bệnh này hoặc biến chứng liên quan đến vấn đề ma túy. (Dạ, Sư Phụ.) Cho nên, nghiệp lực là lực khiến người ta dễ vướng vào những việc làm xấu và bị lừa làm điều xấu dễ dàng. Nhưng điều đó không có nghĩa là làm việc xấu, quý vị sẽ không trả giá. Quý vị phải trả. (Dạ.) Chỉ là ít hơn thôi. (Dạ hiểu.) Và nếu người nào làm điều xấu trong quá khứ, nhưng bây giờ ăn năn, và thành tâm hối cải, thì Lực lượng Minh Sư có thể giúp họ lên Thiên Đàng. (Dạ. Cảm ơn Sư Phụ.) Không có chi.
( Thưa Sư Phụ, có phải tất cả Vũ Trụ Bóng có cấu trúc giống nhau bao gồm Mười Đẳng Cấp, với một giáo chủ cho mỗi cấp, một địa ngục, một Ma Vương, và luật nhân quả? ) Không, chỉ những đẳng cấp thấp hơn của Vũ trụ Bóng. Không có ở đẳng cấp cao hơn. (Dạ, Sư Phụ.) Từ Đẳng Cấp Thứ Tư trở lên, không có địa ngục. Không còn nghiệp quả nữa. Không có bất cứ điều gì cám dỗ các linh hồn làm điều xấu và đầu thai lại. (Dạ, Sư Phụ.) Và các linh hồn sẽ không bị hủy diệt. Chỉ khi chúng ta ở đây trong thế giới vật chất này và trong Tam Giới, chúng ta mới phải chịu tất cả điều đó, đến một số Thiên Đàng và một số địa ngục, và cõi hiện hữu vật chất nào đó, như trong thế giới này. Có phải quý vị muốn hỏi điều đó không?
( Thật ra, con thắc mắc các Vũ Trụ Bóng khác có giống như… ) Ừ, tương tự. ( Dạ, Sư Phụ. Và có Minh Sư xử lý những hoàn cảnh giống như chúng ta hiện có trên các tinh cầu của những Vũ Trụ Bóng khác? ) Đúng, nếu có Minh Sư ở đó, thì phải [xử lý]. ( Vì lý do gì mà các Vũ Trụ Bóng khác nhau phát triển tương tự nhau, như là tất cả các tinh cầu khác ăn thịt hay sát sinh? ) Là như vầy, khi một thế giới mới được sinh ra, chẳng hạn, khi một tinh cầu mới được hình thành, bởi lực lượng nào đó, tốt hay xấu, thì nó trống vắng, như một đất nước không có vua, không có gì cả. Nên nó sẵn sàng cho bất cứ ai. Ai cũng có thể đến đó nếu họ có đủ lực lượng, (Dạ.) như lực lượng sáng tạo, như Phạm Thiên. Một trong các thiên đế hay chúng sinh trên Thiên Đàng Phạm Thiên, Thiên Đàng Thứ Ba, sẽ nhìn xem và thấy: “Ồ, đó là một nơi tốt. Ta sẽ đến đó”. Và chúng sinh đó sẽ đến đó và thiết lập ngai vàng, sau đó bắt đầu tạo ra mọi thứ và thu hút những chúng sinh khác đến tinh cầu của mình. Quý vị hiểu không? (Dạ.) Và sau đó bắt đầu tất cả các loại tương tác này: tốt, xấu, trung lập, giúp đỡ lẫn nhau, làm tổn thương nhau do vô tình hay cố ý, v.v., v.v. Sau đó nghiệp quả bắt đầu hình thành hoài hoài và tiếp diễn mãi. (Dạ hiểu.) Sau đó, nó trở nên tương tự như hoàn cảnh này. (Dạ, Sư Phụ.) Thế giới mới, tinh cầu mới liên tục hình thành mãi. Chỉ là các nhà khoa học không phải lúc nào cũng khám phá ra, bởi vì có thể họ ở quá xa, hoặc có thể vẫn còn vô hình. (Dạ, Sư Phụ.) Cũng có thể họ làm một tấm chắn vô hình chỉ để che mắt người khác, bởi vì họ sợ có ai đó xâm nhập. (Dạ hiểu, Sư Phụ.)
Thấy đó, chúng ta cũng đang tìm cách xâm nhập các hành tinh khác, như Hỏa tinh, Mặt Trăng, Kim tinh. (Dạ, Sư Phụ.) Họ đang cố gắng, đang lên kế hoạch, sắp đi. (Dạ.) Họ muốn sớm lên đó, đã chuẩn bị rồi. Quý vị thấy không? (Dạ, Sư Phụ.) Người ta thậm chí đã bán Mặt Trăng rồi! Bán một số phần của Mặt Trăng, và một số người đã mua rồi. Quý vị biết điều đó mà. (Dạ.) Và bây giờ thậm chí chính thức, các nhà khoa học yêu cầu người ta bán cho họ những viên đá từ Mặt Trăng nếu họ có đi lên đó. “Nhân tiện, mang về một số loại đá và bán cho chúng tôi ”. Để làm thí nghiệm hay gì đó. Quý vị thấy không? (Dạ, Sư Phụ.) Chúng ta là những kẻ xâm chiếm. Chúng ta không thể lo liệu vấn đề của tinh cầu mình, mà đã muốn kiểm soát các nơi khác, cách xa chúng ta, hàng trăm ngàn hoặc hàng triệu năm ánh sáng. Trời ơi! Thật buồn cười. Mọi thứ qua quá nhanh và phù du. Cố gắng hết sức như thể họ sống ở đây hàng ngàn năm vậy đó. (Dạ.) Trả lời vậy quý vị hài lòng chưa hay là…? (Dạ hài lòng, thưa Sư Phụ. Cảm ơn Sư Phụ.) Câu kế tiếp.
( Thưa Sư Phụ, với Cõi Tâm Linh Mới, Sư Phụ có đưa chúng sinh từ các Vũ Trụ Bóng khác lên cùng Cõi Mới đó không? ) Ừ, nếu họ có duyên. Nếu tôi có thể, đúng vậy. (Ồ. Cảm ơn Sư Phụ.) Nơi đó không bao giờ chật đâu. Đừng lo. Nơi đó rộng lớn, rộng lớn lắm. (Thật vui khi biết điều đó, Sư Phụ.)
( Xin Sư Phụ nói thêm về Cõi Tâm Linh Mới? Nơi đó ra sao? Và con người [ở đó] như thế nào? Họ làm gì ở đó? ) Ồ, tôi không biết làm sao để mô tả bằng ngôn ngữ của chúng ta, thật vậy. Đợi đến khi lên đó, thì quý vị sẽ biết. Họ thật tự do, thật hạnh phúc, và chúng ta không thể nói về nơi đó. (Dạ, Sư Phụ.) Ngay cả Đẳng Cấp Thứ Năm, đã không thể nói rồi. Chỉ có thể nói rằng họ rực rỡ với Ánh Sáng và họ đẹp vô ngần và vô cùng tự do. Họ chỉ hiện hữu thôi. Và họ làm những gì họ muốn làm. ( Chúng con rất phấn khởi được biết, thưa Sư Phụ. ) Ờ, hiểu. Dù sao cuộc đời chúng ta không dài lắm. Chỉ vài thập niên. Vậy, hãy kiên nhẫn, chao ơi, hãy kiên nhẫn.
( Thưa Sư Phụ, trong buổi hội thảo gần đây nhất, Sư Phụ nói rằng những người trên đó không còn ngã chấp nữa. Nên con thắc mắc như vậy có phải là không còn ý thức cá thể hay tách biệt? ) Không, không phải như vậy. Không phải như thế. Tất cả chúng ta đều có không gian riêng và nhận dạng riêng. Không phải như quý vị hòa lẫn vào nhau như cục bột. Quý vị tự do, quý vị là chính mình, và mọi thứ đều bình thường. Chỉ là “ngã chấp” là thứ chỉ tồn tại trong kiểu thế giới của chúng ta. (Dạ, Sư Phụ.) Nó như là một loại lực khiến quý vị tranh đua với mọi người. Khiến quý vị ganh tị, khiến quý vị chiếm hữu, khiến quý vị muốn hơn người khác, và dìm người khác xuống, và những điều như thế. (Dạ.) Ở cõi giới khác, họ không có xu hướng hoặc phẩm chất như vậy, không cần. (Dạ.) Mọi người không bao giờ cần bất cứ thứ gì, mà họ phải tranh đua, mà họ phải tranh đấu vì nó. (Dạ.) Ở thế giới này, tất cả những điều này hình thành cũng do sự đào tạo, do xuất thân. Mọi người không có đủ thức ăn, không có đủ quyền lực; kẻ mạnh đàn áp kẻ yếu. Vì vậy, họ chỉ cố gắng đứng lên và đấu tranh cho bình đẳng và những thứ tương tự. (Dạ.) Hoặc để có nhiều thức ăn hơn, và từ đó sinh ra tất cả những thứ này và tăng cường quyền lực để muốn nổi bật. Và đó là ngã chấp. (Dạ, Sư Phụ.) Trên Thiên giới, không có điều này. Không cần. Tất nhiên đó là ở Thiên Đàng cao hơn. Chứ ở Thiên Đàng A-tu-la, vẫn có. (Dạ hiểu.) (Cảm ơn Sư Phụ.)
( Gần đây có loài vật nào đến viếng thăm Sư Phụ, để truyền thông điệp nào cho Sư Phụ nữa không? Hoặc có chúng sinh tâm linh nào khác hay Minh Sư trong thiền định? Có thể có một số tiết lộ mới mà Sư Phụ có thể chia sẻ với chúng con không? )
Có, có. Họ tiếp tục đến. Và tiết lộ trong thiền định của tôi bây giờ không có gì nhiều để quý vị phải lo lắng. Họ chỉ bảo tôi giữ an toàn, ở đây, đừng di chuyển. Và rất nhiều loài vật tiếp tục đến, đủ các loài, thậm chí có một loài, loài vật khác. Hôm qua, có một chú ếch rất nhỏ, chỉ lớn bằng ngón tay cái của tôi, tìm cách làm cho tôi chú ý và rồi cho tôi biết. Tôi nói: “Nào. Cái gì, con cũng có thông điệp cho ta à, ta đoán vậy, phải không? ” Chú nói: “Dạ, đừng rời đi, ở lại đây, hoặc đi đâu đó tốt hơn cho Ngài…” Tôi nói: “Ai cử con đến đây? Hay tự con [đến]? Có phải lực lượng phủ định cử con đến hay là…? Con từ đâu đến?” Và… đó là ếch cái? Đó là ếch đực. Chú nói với tôi: “Thánh Linh phái con đến”. Tôi nói: “Chà! Họ không còn gì nhỏ hơn sao?” Tôi nói: “Được rồi. Cảm ơn con nhiều lắm”. Lần nào tôi cũng cảm ơn họ. Bởi vì nhện, và các loại sóc, chim và ếch, ngay cả những chú chồn hôi cũng đến. Chú chồn hôi thật đẹp. Chú có một sọc trắng từ đầu đến tận đuôi, và chú cũng có màu trắng trên các ngón chân của chú. Ồ, chú thật đẹp! Rất đẹp. Và chú đã nói với tôi thông điệp tương tự. Tôi nói: “Sao tất cả các con phải nói cùng một điều như thế này?” Họ nói: “Chỉ để làm cho thông điệp được nhấn mạnh hơn, hùng hậu hơn, để Ngài không phớt lờ thông điệp. Chỉ để làm cho năng lượng mạnh mẽ hơn để giữ Ngài ở đây”. Tôi nói: “Được rồi. Ta sẽ xem xét điều đó, nhưng nếu ta phải di chuyển, thì ta phải đi thôi. Nhưng cảm ơn tất cả rất nhiều vì đã đến”. Họ thậm chí còn liều mạng. Họ đi vào một số nơi nguy hiểm chỉ để tôi chú ý. Tôi nói: “Con đừng làm như vậy với những người khác, họ có thể đạp chết các con, tí hon”. Và tôi tiếp tục nói với họ: “Đừng ăn bất cứ con gì sống, chỉ ăn những gì đã bị loại bỏ”. Rồi tôi có thể đưa họ lên Thiên Đàng. Chỉ như vậy. Một cuộc trò chuyện ngắn. Bên trong họ nói với tôi những điều khác mà đôi khi tôi không thể nói với quý vị. (Dạ hiểu. Sư Phụ.) Và nếu quý vị tiếp tục giao cho tôi nhiều công việc như vầy, mỗi ngày, không biết tôi có thời gian để mà kiểm tra điện thư bên trong của tôi không. Tôi cảm thấy rất tiếc. Đôi khi tôi nghĩ tôi chỉ cần ngừng việc lại để nghiên cứu thêm bên trong, nhưng tôi không làm được. Vì vậy, không thể có tất cả mọi thứ. Tiếc quá. (Dạ, Sư Phụ.)
( Có phải tất cả những loài vật và chúng sinh này, họ xuống đây từ Thiên Đàng chỉ để giúp Sư Phụ, hay vì họ gần hơn với Thiên Đàng và họ không bị chặn như con người, nên họ có thể nhận được những thông điệp này để đưa tới Sư Phụ? )
Quý vị nói đúng, họ không bị chặn như con người. Họ có bất lợi là không thân người. Nhưng họ có lợi thế là họ không bị chặn như chúng ta. Bởi vì tâm trí của chúng ta quá năng động, nên nó đã ngăn chặn nhiều thứ để nó có thể tiếp tục hoạt động. Nếu quý vị biết quá nhiều về tiền kiếp của mình, về những gì cần làm tiếp theo và này nọ, thì rất tuyệt vời, phải không? (Dạ, đúng vậy.) Nhưng nếu quý vị muốn biết quá nhiều về tiền kiếp của mình, thì cũng có thể không tốt lắm. Nếu biết rằng quý vị từng là vua của quốc gia này, mà rồi bây giờ quý vị phải làm việc cho Truyền Hình Vô Thượng Sư chỉ để có thức ăn, thì tôi không biết quý vị có vui vẻ làm việc để được ngày hai bữa ăn không. (Rất vui lòng ạ.) Biết đâu quý vị có thể làm cách mạng để lấy lại ngai vàng của mình, bất cứ gì. Ai biết được? Hoặc nếu quý vị biết người hàng xóm từng là vợ mình, và quý vị đi tới nhìn cô ấy, nói: “Trời ơi, xấu quá! Làm sao đây?” (Dạ.) Cho nên, đó là một lời nguyền, nhưng cũng là một phúc lành là chúng ta không biết nhiều. Chúng ta làm việc ngày này sang ngày khác. Giống như tôi, hết phút này đến phút khác. Từng phút một, chỉ làm những gì quý vị phải làm, những gì trước mắt. Và dĩ nhiên cũng cầu nguyện, thiền định. Ăn uống chừng mực. Như vậy đó. (Dạ, Sư Phụ.)