Giao tiếp bằng thần giao cách cảm bên trong rất khó. Đó mới là vấn đề. Đầu óc tiêm nhiễm đủ thứ ảo tưởng và tin tức khiến con người làm những chuyện mà lẽ ra không nên làm, hoặc làm ngược lại. Như khi nên đến thì họ lại đi. Khi nên đi thì họ lại đến. Là vậy đó. Tôi thường hay bị như vậy đến nỗi chán nản, mệt mỏi vô cùng. Nhưng đó là công việc của ma. Cho nên một người phải mạnh lắm mới kháng cự được mọi việc làm của ma, và biết chính xác lúc nào phải làm gì.
(Chúng ta có thể trồng rau củ hình sóng với đá xung quanh…) Với đá xung quanh? (Rau củ mọc rất to, cà rốt lớn như vầy.) Chà! (Hay như vầy.) Ồ! Dài và to vậy à? (Dạ.) Có phải dài khoảng 30 cm? (Dạ dài hơn.) (40, 50, 60.) 40, 50... Ồ! Chiều dài nửa mét và rộng 30 cm. Trời ơi! (Dạ, cỡ đó. Con vừa thấy một tấm hình trong sách. Nhưng sách đó viết bằng tiếng Pháp. Con có nên gửi cho Sư Phụ không?) Gửi cho chúng tôi sách đó, hoặc một bản sao (Dạ.) phần nói về cách trồng rau củ. (Người phụ nữ trưởng nhóm tìm ra phương pháp đó, bà đã nghiên cứu ở Ai Cập. Sau đó họ dùng máy vi tính để tìm những hình dạng tốt. Nghiên cứu rất lâu, và bây giờ mọi thứ đã hoàn tất. Trước khi đến đây, con có địa chỉ để tìm những tài liệu đó.) Ở Scotland à? (Chúng ta có thể dùng cách đó.) Chắc chắn rồi. Chỉ một củ cà rốt là đủ cho cả nhóm. (Dạ đúng vậy.) (Vâng.)
Cái đó từ đâu tới? Bây giờ là từ Scotland hả? Phong trào này ở đâu? (Dạ không, ở Pháp, và họ đã…) Ở Pháp? (Dạ phải.) Đó là nơi nào? (Ở Pháp, con không biết. Bây giờ nó đã ngừng.) Ngừng rồi? (Dạ. Vì họ bị chính phủ bắt bớ.) Tại sao? (Bởi vì họ muốn loan tin. Họ đã làm việc như thế này trong vài năm, và sau đó, họ muốn) Loan tin ra thế giới. (truyền ra thế giới.) Và chính phủ bắt bớ họ? Chính phủ Pháp? (Dạ. Họ nói đó là một giáo phái, và) Giáo phái? (họ rất nguy hiểm. Và họ đã bắt những đứa trẻ đi. Họ cử 200 cảnh sát) Ôi, Trời ơi! (để đem mấy đứa trẻ đi hầu kiểm tra chúng bởi vì họ nói rằng họ phải nhìn xem liệu chúng có…) Vấn đề hay gì đó. (Dạ không.) Tác dụng phụ và v.v. (Dạ không, không, ở Pháp nó là… không [bị] người lớn lạm dụng tình dục, bởi vì đó là một cộng đồng. Đó là một cộng đồng, và họ nói có một đạo sư; đó là người phụ nữ đã phát minh ra tất cả điều này.) Họ nghĩ đó là một giáo phái. (Trẻ em không đi học vì cha mẹ tự dạy dỗ. Và họ không dùng thuốc tây này nọ.) Ôi! Trời ơi! (Và ở Pháp, đã có một cuộc tẩy não lớn về giáo phái.) Loại giáo phái tôn giáo, giống như tà phái, họ gọi như vậy. Ồ. (Dạ phải, và họ đã đưa tin sai sự thật trên truyền hình này nọ.) Chắc chắn rồi. Đúng, đúng, đúng. Phương tiện truyền thông, đôi khi họ làm cho nó tệ hơn, và người dân không hiểu họ, như thế thật kinh khủng. (Họ bắt mấy đứa trẻ đó đi; cho chúng vào ở nơi dành cho trẻ mồ côi, đại loại vậy. Thật kinh khủng.) (Giống như điều tra vào thời xưa.)
(Thưa Sư Phụ, con xin nói thêm là cách trồng rau củ này đã có khoảng 30 năm nay ở Findhorn, Scotland, như Ngài đã đề cập.) Cũng ở Scotland hả? (Nhưng những người này không hề bị bắt bớ. Con nghĩ họ vẫn còn làm, họ đã trồng những loại rau củ khổng lồ này từ thập niên 60!) Với năng lượng hình sóng hả? (Con nghĩ họ dùng một phương pháp tương tự, nhưng kết quả cũng giống nhau, củ cà rốt khổng lồ, và con nghĩ họ vẫn còn hoạt động.) To cỡ nào? Giống như vậy không? (Dạ, to cỡ đó. Họ có nhiều sách như “Vườn Findhorn”. và chúng ta có thể…) Sao anh không gửi cho chúng tôi vài quyển sách này? Mua vài quyển nhé, rồi chúng tôi trả tiền. Nếu sách hay, chúng ta có thể quảng bá. (Dạ.) Mọi người có thể mua. (Ở Findhorn, họ biết điều này, điều con nói. Ở Findhorn, có một người biết về năng lượng hình sóng, con nghĩ họ sẽ dùng thêm phương pháp đó.) Ồ! Tốt lắm!
(Họ có nói mấy rau củ này ăn ngon không?) Có ai biết thêm về tin này không? (Dạ loại rau củ này rất ngon, rất lành mạnh, và chữa lành đất.) (Con hỏi về điều này vì theo kinh nghiệm của con, ở các nước Tây phương, tất cả rau củ mà mình mua trông rất đẹp, nhưng không có mùi vị gì cả.) (Những loại rau củ đó trông rất tươi tốt, lành mạnh và mọi người ăn vô rất là khỏe mạnh. Trước khi trồng, họ phải chữa mặt đất, đất ở đó rất xấu, vì đã bị nhiễm nhiều thuốc trừ sâu này kia. Cách của họ đỡ tốn thời gian hơn là cách thường để cải tạo đất khi mình muốn trồng rau củ bằng phương pháp hữu cơ. Rất nhanh.) Đúng vậy. (Vì mình để cỏ dại mọc, và cỏ làm mầu mỡ…) Đất? (Cỏ dại nuôi dưỡng đất, hết loại này đến loại khác, mình để nhiều loại cỏ dại mọc luân phiên nhau, sau đó mảnh đất trở nên màu mỡ. Thông thường phải cần đến mười năm, nhưng dùng hệ thống này thì rất nhanh. Con không nhớ rõ là bao lâu, nhưng thời gian rất ngắn.) Tốt lắm. (Con cũng muốn nói giống như vậy. Phải cần bốn năm để đất được (chứng nhận) hữu cơ để đất được sạch. Ở châu Âu, có một Hội về Đất đai chuyên điều hành những việc này. Họ cũng trồng luân phiên, loại này.) Chà, bốn năm, lâu quá. Hy vọng trong thời gian đó mình không chết đói. Nếu bốn năm mới thu hoạch được một lần. (Dạ không.) Loại hữu cơ thôi hả? (Dạ không, phải đợi bốn năm, cho đến khi họ chứng nhận những rau củ đó là hữu cơ, nếu trước đây họ dùng thuốc trừ sâu trên đất đó.) Ồ, tôi hiểu rồi. (Sau đó thì họ dùng được.) Hiểu, hiểu.
(Có cách nào biết tên của phương pháp cụ thể này không, để mình tìm trên mạng internet hoặc để hỏi? Vì con chưa bao giờ... Lúc đầu, Findhorn không dùng phương pháp mà bây giờ cô ấy hay đề cập tới) Họ dùng phương pháp khác. (về đá, con chưa bao giờ nghe qua. Phương pháp đó tên gì?) Nhưng bây giờ Findhorn muốn phối hợp các phương pháp với nhau. (Phương pháp này gọi là gì?) Tên là gì? (Tiếng Pháp gọi là: “Onde de forme [Hình sóng]”. Phương pháp này rất mới.) Ond...? (“Onde” - nghĩa là sóng. “De forme” - hình dạng.) Ồ, “Onde de forme”. Hình sóng, hình sóng. (Dạ còn mới lắm.) Rồi, cô hãy viết xuống. (Khi có đủ mọi chi tiết, con sẽ gửi đi đâu ạ?) Cô có thể đưa lên mạng internet cho mọi người đọc. (Dạ.) Không phải chỉ dành riêng cho chúng ta thôi. Nhưng để tôi, có lẽ cô có thể… (Con gửi Sư Phụ quyển sách được không?) Được. Cô hãy gửi cho tôi. Cô có thể, hoặc… Có trang mạng nào để mọi người xem không? Không à. (Dạ không.) Không. (Con có số điện thoại và địa chỉ, nhưng không mang theo ở đây.) Dĩ nhiên là không rồi. Cô có thể gửi cho họ và nhờ họ chuyển đến tôi. (Dạ.) Bởi vì tôi hay đi tới đi lui; không biết lúc nào. Khi nào tôi gọi điện thoại thì họ mới biết tôi ở đâu. (Con cũng gửi quyển sách luôn ạ?) Nếu được thì cô gửi nha. Sách đó không đắt tiền lắm, phải không? Đắt không? (Dạ không. Không đắt ạ.) Được, vậy tốt. Cho mọi người, không phải cho riêng tôi, nếu tôi thấy cái gì tốt. Nếu có trên mạng internet, cũng nhớ cho chúng tôi biết nhé, để chúng tôi vào trang mạng đó xem. Trước khi quyết định điều gì, chúng ta phải tìm hiểu trước đã. (Dạ.) Dĩ nhiên, chúng ta cũng không muốn gây phiền phức cho chính phủ Pháp hay là gì cả. Chỉ là thực phẩm thôi, và chúng ta cần thực phẩm.
Nhưng tôi ngạc nhiên là chính phủ Pháp đã làm gì đó như thế. Có lẽ có những chuyện khác mà chúng ta chưa biết, hoặc có thể là một số người có ý xấu với nhóm này rồi làm thành quá tệ hại khiến chính phủ không phân biệt được (Dạ.) đúng sai. Vì chính phủ không đàn áp những người bình thường như vậy. Ở nhiều quốc gia, là như vậy. Họ làm vậy đó; làm nó tệ hại hơn. Họ cứ báo cáo đủ thứ tin thất thiệt khiến đoàn thể đó trông như là ma quái. Chính phủ cố gắng bảo vệ người khác, nên họ làm vậy, thật là khủng khiếp. Hẳn là những thành phần chính trị hoặc thương mại mà lo mất quyền lợi. (Dạ.) Quý vị có tưởng tượng được nếu nhóm đó lan truyền ra? Mọi người sẽ tự trồng trọt vườn tược, chỉ một mảnh vườn nhỏ cũng đủ cho cả gia đình. Họ không cần thực phẩm bên ngoài nữa. Chúng ta nên tìm hiểu thêm về phương pháp này, rồi mình sẽ tự túc. Không còn mấy đồ (biến đổi gen) nữa. Như vậy rất tốt! Vậy tốt.
(Dạ. Ông luật sư mà biện hộ cho cộng đồng này có viết trong sách là khi đến thăm nhóm đó, ông đã đến “catimini” [một cách bí mật], nói theo tiếng Pháp.) Một cách bí mật? (Ông ấy không đến đúng lúc để xem những người đó thế nào vì người ta bảo là nhóm này giấu giếm, và họ) Không tốt. (Nhưng sự việc hoàn toàn không phải vậy.) Tôi biết. (Ông ấy nói là trong chính phủ, khi nhắc đến giáo phái, giống như là họ rất kích động, mọi người đều nổi giận. Và mình bị phân loại rất nhanh.) Tức khắc! Trời ơi! Bị lên án ngay tức khắc. (Cảnh sát và người dân đều ngây thơ.) Phải, dĩ nhiên. (Họ nghĩ nó rất kinh khủng, họ phải làm mạnh; làm gắt gao.) Là vậy đó. Tôi tin chuyện là như vậy, nếu không, chính phủ không có lý do để đàn áp chỉ một nhóm nhỏ, để rồi mang tiếng xấu.
Chính phủ không thích đàn áp bất cứ nhóm nào trừ phi họ bị khiêu khích và được thông báo thất thiệt khiến cho họ tin rằng vì lợi ích của người dân mà họ phải làm như vậy. (Ông ấy nghĩ có những nhóm ẩn mặt.) Ừ. Nhóm khủng bố hay bất cứ ai, tà phái, phù thủy, đại khái vậy. Giống nhau thôi. Cứ như vậy hoài. (Dạ. Không thay đổi. Không có gì thay đổi.) Không có gì thay đổi. (Dạ không. Ý con nói luật sư đó nghĩ là có những nhóm ở đằng sau, rất mạnh, đang thao túng chính phủ và mọi người.) Họ nói những điều xấu. Ồ, [ai đó] thao túng chính phủ để làm như vậy? (Dạ phải.) Dĩ nhiên, khi đụng đến quyền lợi của một số người, họ làm như vậy. (Không phải là chính phủ, mà là những người ở địa vị cao trong mọi lĩnh vực.) Phải. Họ có mặt ở mọi lĩnh vực, có những người không tốt lắm. Họ chỉ chú trọng vào tiền bạc và quyền lực chính trị. Thôi khỏi nói tới.
Thật đáng sợ khi mình có điều gì tốt và nổi tiếng, hả? (Họ lấy nó đi.) Tôi biết. Tôi biết. Bây giờ quý vị hiểu được một chút rồi. Phải. (Con nghĩ chuyện như vậy ở đâu cũng có, do đó chúng ta cũng nên cẩn thận, giống như lần trước Sư Phụ có nói là không dễ dàng như mình nhìn thấy bên ngoài.) Không dễ dàng như vậy. Thí dụ khi quý vị thấy tôi ngồi trên bục giảng những đề tài tâm linh, đầy lực lượng, nhưng quý vị không thể nào tưởng tượng được cùng người phụ nữ đó kéo lê va-li, lẩn trốn khắp nơi chỉ để đi đến đó. Chỉ âm thầm đi đến đó một cách lặng lẽ. Tôi đã tập trung rất nhiều vào chuyến hoằng pháp châu Âu. Phải làm rất nhiều việc. Không thể mang người theo bên cạnh để rồi làm tôi bận rộn, lo nghĩ, khiến tôi bị phân tâm. Cho nên tôi phải lặng lẽ đi một mình, gần giống như một tên trộm. “Tên Trộm Vô Thượng”. Lái xe số tay này nọ, suýt chết trên xa lộ, ở Slovenia. Quốc gia của quý vị không nhận thẻ (tín dụng) gì cả, ngoài thẻ Visa. Đó lại là một chuyện khác.
(Sư Phụ có nói là Sư Phụ đủ mạnh rồi, nhưng nếu mang người khác theo, thì có thể đó là yếu điểm, và họ có thể bắt Sư Phụ bằng cách đó, giống như…) Tôi không hiểu. (Thí dụ nếu Sư Phụ không đi một mình, rồi người đi chung không giống như Ngài.) Ừ đúng. (Thì có thể xảy ra chuyện với người này, gây trở ngại cho Sư Phụ. Ý con là vậy.) Đúng vậy. Ðó là vấn đề. Nó là như vậy đó. Bởi vì như tôi đã nói lúc nãy, giao tiếp bằng thần giao cách cảm bên trong rất khó. Đó mới là vấn đề. Đầu óc tiêm nhiễm đủ thứ ảo tưởng và tin tức khiến con người làm những chuyện mà lẽ ra không nên làm, hoặc làm ngược lại. Như khi nên đến thì họ lại đi. Khi nên đi thì họ lại đến. Là vậy đó. Tôi thường hay bị như vậy đến nỗi chán nản, mệt mỏi vô cùng. Nhưng đó là công việc của ma. Cho nên một người phải mạnh lắm mới kháng cự được mọi việc làm của ma, và biết chính xác lúc nào phải làm gì. Rất khó. Rất khó.
Tôi nghĩ Ðức Phật may mắn quá. Ngài tìm được A Nan, một người rất là, “hiểu ý nhau” nói thế nào. Không biết tiếng Anh là gì. Có nghĩa là họ câu thông với nhau bên trong. A Nan hiểu rõ lúc nào phải làm gì, đúng lúc. Đức Phật không cần phải nói. Ðó là cái mà tôi cần. Thỉnh thoảng tôi có thử – nam, phụ, lão, ấu đủ cả. Ồ! Mệt quá, mệt thật. Vì vậy chuyến hoằng pháp châu Âu, tôi phải đi một mình. Thường là đi một mình.Quý vị không biết, vì tôi không để cho quý vị thấy. Vội vàng chuồn nhanh. (Nhưng con nghĩ như vậy tốt hơn.) Như thế này tốt hơn, nhưng mà mệt cho tôi lắm.