Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm
Sau một thời gian nỗ lực và thành tâm hơn, Thượng Đế sẽ đưa chúng ta tới Miền Đất Của Nụ Cười. Nơi đó có nhiều chuyện khôi hài và đối với chúng ta tất cả đều buồn cười.Thật ra, chúng ta tu hành chăm chỉ cũng chỉ để thân tâm an lạc, nhờ đó chúng ta có thể vui thích những gì mình có và mình là ai trong bất cứ hoàn cảnh nào. Rồi chúng ta có thể mở rộng tâm hồn, khoan dung với mọi chuyện, và có thể cảm nhận được Phật Tánh trong mọi chúng sinh, để mình không coi thường bất cứ ai. Có thể đánh giá thấp những thói quen của họ hay những tánh xấu mà họ thu thập, nhưng chúng ta không khinh thường họ. Cho dù không thích thói quen của họ, nhưng lúc nào chúng ta cũng thích con người của họ.Có những người tu hành rất mãn nguyện, sung sướng, và tự tại, bởi vì đầu óc họ không hề bị vướng mắc điều chi. Họ thơ ngây, không cảm thấy hạn chế, hoặc bị áp lực. Do đó họ không cần ngủ nhiều, mà vẫn rất thư thả và đầy sinh lực. Quả thật như thế. Nếu nhớ lại, thì khi vui vẻ, hạnh phúc, bất kể vì nguyên nhân gì, bất kể chung quanh có bạn bè, chồng vợ, hoặc con cái, chúng ta vẫn có thể vui vẻ trò chuyện suốt đêm. Mặc dù chỉ ngủ một hay hai tiếng, mình vẫn cảm thấy đầy sinh lực. Nhưng khi buồn bã, có mặc cảm tội lỗi, hoặc khi nghiệp chướng tới, thì dù ngủ bao lâu, chúng ta vẫn cảm thấy vô cùng mệt mỏi. Vì vậy sáng nay tôi bảo quý vị rằng hãy thả lỏng, thư thả, thư giãn! Hãy yêu thương gia đình, thật sự yêu thương họ, rồi họ cũng sẽ yêu thương quý vị. Sau đó nhờ tình thương này, chúng ta sẽ cảm thấy rất sống động và hạnh phúc. Sẽ dễ dàng chấp nhận những người ngoài và thương yêu người khác. Khi về nhà quý vị hãy thử xem. Ðây là con đường đưa đến hạnh phúc.Hầu hết những người thành công trong sự nghiệp, thường là có gia đình ổn định. Mọi người trong nhà dùng tình thương đối đãi với nhau. Họ đoàn kết hợp tác, và đơn thuần nhiều hơn. Cả hai vợ chồng tạo ra một bầu không khí tương hợp, nên khi ra ngoài họ không dễ bị sóng gió, và cũng không dễ bị ưu phiền. Lúc vui vẻ, chúng ta ít để ý đến lỗi lầm của người khác. Chúng ta không lo lắng hay bị phiền não. Nếu từ chối tình thương trong gia đình và của những người gần gũi mình, thì làm việc gì chúng ta cũng không thành công. Sẽ cảm thấy vô cùng buồn bực tới nỗi không chịu nổi chính mình; và đương nhiên, cũng chịu không nổi người khác. Những rối loạn, phiền phức trong xã hội đều đến từ sự bất hòa trong gia đình. Đó là vì chúng ta không có những bạn tốt sẵn lòng hy sinh, thông cảm cho nhau, chấp nhận lẫn nhau, và tôn trọng nhau. Chúng ta không có một tri kỷ để làm bạn suốt đời. Hiểu không? Do đó đừng biến gia đình mình thành địa ngục. Bởi vì phải sống ở trong đó, chúng ta cần phải trông nom, chỉnh đốn, sửa sang, tô điểm, và biến nó thành Thiên Đàng.Chúng ta thương người, không phải vì tình huynh đệ hoặc lòng từ bi. Chúng ta thương người, vì muốn được vui vẻ thoải mái. Càng dâng tình thương đến cho người khác, họ sẽ càng yêu thương mình. Khi mọi người yêu thương lẫn nhau, đời sống sẽ thật dễ chịu biết bao!