Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Chia Sẻ Thông Điệp Tình Thương Và Hòa Bình, Phần 6/7

Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm

Nó có thể trở nên tệ hơn để nó có thể trở nên tốt hơn. Đôi khi là như vậy. Giống như trong Đạo, họ giải thích: “Cái gì đi đến cùng cũng phải quay lại”. Giống như khi quý vị đi đến cuối con đường; quý vị phải quay lại. Điều quan trọng nhất là con người biết về tâm linh và nhớ Thượng Đế hay Phật Tánh. Cho dù thân này chết đi thì cũng chẳng là gì. Họ đi thẳng lên Thiên Đàng. Hiểu không? (Dạ hiểu.) Vì vậy, hãy lan tỏa tin lành. (Dạ. Vâng.) Rồi ít nhất khi chết, họ nhớ được điều gì đó tốt đẹp. Nếu họ chỉ nhớ danh hiệu của tôi, thì cũng đủ tốt rồi.

Hầu như chỉ ban đêm, chỉ để nhắc họ, tôi hát cho người-thân-chó hoặc người-thân-chim, tôi nói... Bây giờ tôi không hát được. Chỉ là... Không tự nhiên. Một số, tôi chỉ cố gắng nhớ, như... Hầu hết tôi chỉ nói, như: “Ngủ ngon, cưng nhé Nhè nhẹ vào mơ Thiên Đàng thương cưng Và Ta thương cưng Hãy nhớ Thượng Đế Cưng từ cõi trời Ngủ ngon, cưng nhé Hãy nhớ Thượng Đế” Đại khái vậy. (Ồ.) Chỉ hát cho mấy người-thân-chó thôi. Quý vị không phải người-thân-chó của tôi. Tại sao? Tại sao quý vị muốn nghe bài hát cho chó và chim? Cô ấy đang khóc; sao vậy? Cô là người-thân-chó sao? Có lẽ là vậy trong kiếp trước (của cô). Tóc xoăn, như bạn chó xù của tôi. Khóc. Cũng là (người)-thân-chó hả? Tại sao? Điều gì làm cho cô thích bài hát đó nhiều vậy? (Nghe hay ạ.) (Giọng ca của Sư Phụ thật êm ái.) (Giọng ca của Sư Phụ.) (Thật yên bình.)

Ban đêm chỉ là… (Xin cảm ơn Sư Phụ rất nhiều.) Cảm ơn quý vị. Chỉ để chúc ngủ ngon thôi, và đôi khi tôi hát lâu hơn một chút. Nếu cần thiết, tôi sẽ thêm vài từ vào đó – tùy theo ngày. Đôi khi nếu tôi cảm thấy họ hơi bồn chồn hay gì đó, thì tôi nói chuyện với họ, không chỉ hát thôi. Tôi nói: “À, hãy nhớ là con từ cõi trời”. Và họ liền đứng yên lắng nghe. Ôi, những người-thân-chim của tôi, họ biết mọi thứ. Tôi nói: “Hãy nhớ rằng, con không phải là (người)-thân-chim; con từ cõi trời; con là Thượng Đế. Con đồng nhất với Thượng Đế; con đến từ Thượng Đế”. Và họ chỉ đứng yên.

Đôi khi họ rất bồn chồn, bứt rứt, kêu quang quác và làm phiền trước khi ngủ hoặc có khi trong ngày nữa. Rồi tôi đến nói: “Con không phải là chim; con từ cõi trời. Nhớ không? Nhớ nguồn cội của con không? Đừng quên. Đừng quên nhé”. Thế là họ liền đứng yên lắng nghe. Giống như, đôi khi... bởi vì lúc đó họ không đứng trên cành, họ cứ bứt rứt không yên, đứng một chân ở đây – một chân ở kia, một chân ở đó – và cứ nhảy lung tung. Nhưng khi tôi nói như vậy, họ liền đứng yên dù họ đang đứng ở đâu, một chân ở đây, một chân ở kia, và chăm chú lắng nghe – thật sự như thế. Và những chú khác cũng im lặng trong phòng.

Thỉnh thoảng tôi đưa họ ra ngoài chơi. Người-thân-chim có phòng chơi của họ, có nóc bằng kính khắp nơi, để họ có thể nhìn thấy cả bầu trời và mọi thứ. Nếu không có gió, chúng tôi đưa tất cả họ ra ngoài trời, chỗ thiên nhiên hơn này nọ, nơi thiên nhiên hơn. Nhưng nếu trời có gió, họ sẽ chơi trong phòng kính có những sợi dây để họ có thể nhảy xung quanh. Nhưng đôi khi họ muốn ở ngoài đó cả ngày. Họ không muốn vào. Nhưng họ phải vào để ngủ. Ngủ trong lồng riêng của họ an toàn hơn, trong nhà riêng của họ. Hoặc có khi đến giờ ăn mà họ không muốn vào. Nên, nếu tôi mang họ vào để ăn sớm hơn một chút thì họ hơi khó chịu và phàn nàn. Nên tôi phải đến nói: “Này, ngoan ngoãn nhé. Con từ cõi trời; con không phải là chim. Con nhớ không?” Và rồi tất cả đều im lặng, yên lặng và lắng nghe. Họ nhớ; họ biết tất cả những điều đó. Đôi khi họ quên, giống như chúng ta. Tôi hát cho cả chim, chó như nhau.

Nhưng thỉnh thoảng tôi gọi tên họ khi hát, như: “Ngủ ngon, Hermit. Ngủ ngon, Benny”. Họ thích vậy. Sau khi gọi tên tất cả rồi, tôi hát “Thượng Đế thương con; Thiên Đàng thương con”. Đôi khi nếu không có thời gian, tôi chỉ nói: “Ngủ ngon, cưng nhé. Thiên Đàng thương con; Ta thương con. Hãy nhớ Thượng Đế. Ngủ ngon”. Nhưng nếu có thời gian, tôi sẽ hát lâu hơn chút, chế ra những câu chuyện, như chuyện ru ngủ bằng bài hát, hát lên câu chuyện. Nhưng thường thì họ rất, rất ngoan. Nếu đèn tắt, họ biết phải đi ngủ. Nhưng họ luôn thích nhìn thấy tôi mỗi khi tôi bước vào, cho dù đèn đã tắt và họ đang ngủ. Khi tôi tình cờ bước vào khu của họ, họ rất vui, hạnh phúc. Và họ đến cửa lồng để chào đón tôi. Tất cả người-thân-chó, dĩ nhiên, vẫy đuôi lung tung, nhảy nhót.

Bây giờ cô phải đi hả? Được. Chào nha. Đây, đến đây. Bởi vì có người được nó, nếu cô ấy không được, cô ấy sẽ cảm thấy như… Cô trở về Ý hả? (Dạ vâng.) Nhanh vậy? (Dạ.) Tốt. Chào nha. Cô có công việc ở đó hả? (Dạ.) Có rồi? (Dạ.) Trong làng của cô, phải không? (Dạ con đang làm nông.) Ồ, cô đang làm nông! Cô có một nông trại hả? (Dạ không, đó là nông trại của người khác.) À, hiểu. Cô có thích không? (Dạ thích, chỗ đó tốt.) Được. Bây giờ cô trông cứng cỏi. Hèn gì. Chào nha. Hẹn sớm gặp lại.

Chúng ta nói đến đâu rồi? (Chúc ngủ ngon.) Chúc ngủ ngon, giống như họ đã không gặp tôi lâu rồi – mà mới chỉ vài phút thôi. Đại khái vậy. Vì quý vị không phải người-thân-chó, tôi không biết sao quý vị lại quan tâm đến bài hát cho người-thân-chó. Quý vị có thể tự hát bài đó, cho chính mình, chẳng hạn như, “Ngủ ngon, mình nhé. Hãy nhớ Thượng Đế. Mình từ cõi trời. Không phải thân này”. Một câu gì đó như thế để tự nhắc nhở mình trước khi ngủ nếu quý vị thích. Không bằng sáng chế, không bản quyền. Quý vị có thể hát cho người-thân-chó, người-thân-mèo của quý vị, tôi không màng. Mình đi nào và… Quý vị muốn thiền, hay muốn đi ra ngoài một chút? (Thưa Sư Phụ, họ nói muốn hỏi một lần.) Được, được. (Dạ ở đây.) Nếu muốn nói gì đó, thì quý vị nói nhanh, bằng không tôi nghĩ không còn ai nữa. Tôi cứ hỏi.

(Thưa Sư Phụ, tại sao một quốc gia có nhiều thiên tai và nhiều tham nhũng hơn? Vì nghiệp quả của họ, hay là đang [thời kỳ] thanh tẩy?) Quý vị biết rồi mà. Quý vị đã tự trả lời rồi. Dĩ nhiên, mỗi nước có nghiệp quả khác với các nước khác. Đôi khi quý vị thấy một quốc gia rất an bình. (Dạ.) Họ chưa từng gây chiến với bất kỳ quốc gia nào khác. (Dạ.) Nhưng nghiệp của họ đã được tích lũy từ trước, trước kiếp này. (Dạ.) Một số người đi đến đó, và rồi họ bắt đầu lại mọi thứ.

(Bởi vì Sri Lanka bây giờ ngày càng tệ hơn.) Ồ, không. Vậy sao? Tôi tưởng họ đã đàm phán với nhau về hòa bình hay gì đó rồi. (Họ đã có hòa bình trong một thời gian.) Trong một thời gian, và sau đó họ lại phá vỡ điều đó? (Dạ.) Họ có thể có trở lại, đừng lo. Nó không tệ hơn đâu. (Xin cảm ơn Sư Phụ. Cảm ơn Ngài.) Đừng nghĩ như vậy. (Xin cảm ơn Sư Phụ.) Ờ. Nhưng nó có thể trở nên tệ hơn để nó có thể trở nên tốt hơn. Đôi khi là như vậy. Giống như trong Đạo, họ giải thích: “Cái gì đi đến cùng cũng phải quay lại”. (Dạ.) Đúng, như vậy đó. Giống như khi quý vị đi đến cuối con đường; quý vị phải quay lại. Cho nên không sao. Điều quan trọng nhất là con người biết về tâm linh và nhớ Thượng Đế hay Phật Tánh. Cho dù thân này chết đi thì cũng chẳng là gì. Họ đi thẳng lên Thiên Đàng. Hiểu không? (Dạ hiểu.) Vì vậy, hãy lan tỏa tin lành. (Dạ. Vâng.) Rồi ít nhất khi chết, họ nhớ được điều gì đó tốt đẹp. Nếu họ chỉ nhớ danh hiệu của tôi, thì cũng đủ tốt rồi. (Xin cảm ơn Sư Phụ.) Còn gì nữa không?

(Thưa Sư Phụ?) Ừ, ông... bà. (Con chỉ nhắc tới phần đầu khi Ngài nói về việc nâng cao tâm thức và những tinh cầu khác không cần dùng tiền mà chia sẻ với nhau thức ăn và mọi thứ khác. Bản thân con không biết nhiều về học thuyết cộng sản, nhưng Ngài có nghĩ rằng Karl Marx có một sự hiểu biết sâu sắc về điều đó khi ông ấy viết triết học đó không? Con biết cuối cùng nó đã bị lạm dụng, nhưng một chút ít mà con biết nhắc con rằng ý tưởng của ông ấy như là bất kể mình làm công việc gì, mọi người đều được thưởng như nhau.) Tôi biết. Có lẽ ông ấy có một sự hiểu biết sâu sắc về điều đó. (Kiểu như hiểu biết sâu sắc.) Nhưng để thực hành loại này... những người thực hành nó phải biết giống như những gì ông ấy biết. Cô hiểu không? (Dạ hiểu.) Đó chính là vấn đề. (À, vâng.)

Trên những tinh cầu khác mà tôi đề cập, họ có tâm thức cao hơn, (Dạ đúng.) cảm giác trách nhiệm cao hơn, tâm tính chia sẻ, yêu thương và quan tâm cao hơn. Hiểu ý tôi nói không? (Dạ hiểu.) Họ thăng hoa. (Dạ.) Còn Địa Cầu chúng ta không phù hợp, và rất khó khăn. Nhưng đang khá hơn rồi. (Dạ.) Đang trở nên rất tốt.

Còn tùy vào người lãnh đạo thực hiện lý thuyết này. (Dạ đúng.) Tôi không nói rằng Karl Marx không tốt. Tôi không nói là lý thuyết đó không tốt. Chỉ là, chúng ta cũng nên nhớ Thượng Đế. (Ồ, vâng.) Phải. Và đó có thể là một chút thiếu sót trong đó. (Dạ đúng.) Bằng không, quan niệm chia sẻ và bình đẳng giữa người giàu và người nghèo, giữa tất cả, có khả năng và không có khả năng, đó là điều rất tuyệt vời. (Dạ đúng.) Phải không? (Dạ phải.) Tôi cảm thấy đồng cảm với loại lý thuyết đó. (Dạ đúng.) Và nếu có thể thực thi nó thì rất tốt rồi. (Dạ phải.) Tôi chỉ nhắc mọi người nhớ đến Thượng Đế, Nguồn Cội của chúng ta; rồi thì nó sẽ hoàn hảo. (Dạ, thật vậy.)

Và người thực hiện điều đó cũng cần phải có một tâm thức cao hơn, một quan niệm tinh thần phụng sự, vị tha thực sự. (Dạ) Không chỉ tích lũy quyền lực hoặc kiểm soát hay là ép buộc người khác. (Dạ.) Vậy thì nó sẽ hoàn hảo. (Dạ đúng. Xin cảm ơn Sư Phụ.) Địa Cầu phải thăng hoa hoàn toàn để thực hiện bất kỳ đẳng cấp cao thượng nào hoặc hành động cao thượng nào. Nhưng nó đang đến đó; nó đang tiến đến đó. Tuyệt vời. Nó luôn ngày càng trở nên tốt hơn. Phải không? (Dạ phải.) Tuyệt vời.

Mới đây, có tin về thủ tướng Trung Quốc. Nhà lãnh đạo Trung Quốc này đến thăm một vùng nông thôn nơi các bậc cha mẹ đều phải lên thành phố làm việc, và những đứa con nhỏ bị bỏ lại ở với ông bà. Ông ấy đi đến đó và cảm thấy đồng cảm với họ. Và ông nói với chính quyền địa phương rằng họ phải làm gì đó để chăm sóc trẻ em trong khi các bậc cha mẹ đi xa để những cha mẹ này không phải lo lắng quá nhiều về con cái ở nhà. Và điều đó rất cảm động. Họ đang tiến đến đó, khắp nơi, khắp nơi. Dĩ nhiên, vẫn chưa hoàn hảo, nhưng đang trở nên tốt hơn. Hiện tại, tôi cảm thấy thế giới tốt hơn nhiều so với một vài năm trước. (Dạ thật vậy.) Tôi cảm thấy từ trường nhẹ nhàng hơn nhiều. Phải không? Còn gì khác không?

(Thưa Sư Phụ, hai ngày nay, Ngài luôn nói về đồng nhất với Ngài và đồng nhất với Thượng Ðế. Đôi khi con gặp điều gì đó, con có thể câu thông với Sư Phụ bên trong, nhưng đôi khi con không thể cảm nhận hay nói chuyện được với Ngài. Vậy thì con có thể làm gì?) Hãy cố gắng lần nữa. Có lẽ đường dây bị cắt. Dĩ nhiên, nếu quý vị có thể luôn câu thông với Sư Phụ bên trong, thì điều đó thật hoàn hảo, thật tuyệt vời. Nhưng quý vị đang ráng đạt được nó. Ngoài ra, đôi khi quý vị bị ảnh hưởng xấu xung quanh trong xã hội hoặc nơi xấu nào đó, đại khái vậy. Hay là đầu óc quý vị cản trở quý vị; nghiệp của quý vị cản trở quý vị. Và tất cả những gì quý vị phải làm là tiếp tục cố gắng. (Xin cảm ơn Sư Phụ.) Tu tập. Xin lỗi. (Xin Ngài được gia trì.) Cảm ơn quý vị. Ồ! Gia trì cho chính tôi. Có công mài sắt có ngày nên kim. Cứ tu tập thôi. Thật tốt là quý vị còn trẻ như vậy mà đã có thể câu thông với cõi giới tâm linh. Tin vui. (Xin cảm ơn Sư Phụ.) Không có chi.

Còn gì khác nữa không, trước khi tôi hắt hơi lần nữa. Gì vậy? (Con tắt quạt nhé?) Không, không, không. Trời nóng. Cảm ơn. Đi nghỉ thôi. (Dạ.) Quý vị đã ngồi lâu rồi. Sau khi ăn uống xong, thì quý vị đi thiền. Có lẽ ở trên đây tốt hơn. Hơi nóng nhưng yên ổn. Ở dưới lầu hơi… ai cũng có thể bước vào làm quý vị thức giấc. Và quý vị không thể ngủ ngon lắm, ý tôi là vậy. Phá rối giấc ngủ của quý vị. Vì vậy, trên lầu. Tuyệt vời. Hẹn gặp lại, có lẽ vậy. Chào, chào nha.

Không biết nữa. Quý vị ổn không? (Dạ ổn.) Chân tôi, tôi cảm thấy đau, tại sao? (Vì chúng con – nên Sư Phụ đau.) Vì cái gì? Vì quý vị. Ôi, có lẽ quý vị ngồi nhưng tôi đau. Hẹn gặp lại quý vị. Vui vẻ, hạnh phúc chứ? (Dạ.) Tất cả quý vị ở lại bao lâu? (Dạ hai ngày nữa…) Hai ngày nữa, ngày mai. Hôm nay, bao nhiêu người về? Chỉ vài người nữa? Ngày mai? Chỉ vài người nữa? Thôi không sao. Nếu có thể ở thì ở. Mười đô la mỗi ngày. Đừng quên. Ý tôi là mười Âu kim. Có nhiều quá không? (Dạ không.) Không? (Dạ mười lăm đô la là rẻ.) Rẻ hả? (Dạ.) Vậy thì quý vị phải trả thêm.

Tải ảnh xuống   

Xem thêm
Tất cả các phần  (6/7)
1
2023-06-15
4924 Lượt Xem
2
2023-06-16
4056 Lượt Xem
3
2023-06-17
4587 Lượt Xem
4
2023-06-18
3539 Lượt Xem
5
2023-06-19
3715 Lượt Xem
6
2023-06-20
3104 Lượt Xem
7
2023-06-21
3047 Lượt Xem
Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android