Giải pháp duy nhất bây giờ, trong tình huống tuyệt vọng, là chuyển sang thuần chay. (Dạ, Sư Phụ.) Để yên cho tất cả người-thân-động-vật, gia súc và động vật hoang dã! (Dạ đúng.) Thì, có thể chúng ta vẫn sẽ được sự giúp đỡ. Tôi chắc chắn chúng ta vẫn còn hy vọng. Tôi đang cầu nguyện cho điều đó. Tôi nói: “Dù con người sám hối trễ, lạy Trời, xin hãy tha thứ cho chúng con, tha thứ cho họ và giúp chúng con. Xin Ngài giúp đỡ. Dù họ sám hối quá muộn, nhưng vẫn tốt hơn là không bao giờ. Họ vô minh, họ bị đầu độc, họ bị dẫn lạc lối. Xin hãy thương xót chúng con dù chúng con hối cải muộn màng”.
Tất cả xong hết rồi chứ? Dĩ nhiên là không bao giờ hết được, nhưng vậy đủ rồi. Còn gì nữa không, cưng?
(Dạ còn, thưa Sư Phụ. Vì sao các quốc gia nghèo thải ít khí nhà kính và CO2 hơn lại bị trừng phạt nhiều hơn những quốc gia giàu có mà tạo ra nhiều khí nhà kính hơn, lại dường như ít gánh hậu quả hơn? Các quốc gia nghèo này chịu khổ nhiều hơn về nạn đói, bệnh tật và các thảm họa khắc nghiệt liên quan đến khí hậu.)
Phải. Quý vị nói đúng. Quý vị nói đúng. Tôi cũng suy ngẫm về điều đó, nhưng, biết không, như thế này… Gần đây ở phương Tây cũng xảy ra; nhiều núi lửa, bão tố, thời tiết kỳ lạ, cháy rừng lớn khắp nơi. (Dạ, Sư Phụ.) Ý tôi là, ở những quốc gia hùng mạnh đó, giờ đây cũng đang lãnh hậu quả.
“Media report from DW News Jan. 10, 2022 Rob Watts (m): Bão tố, lũ lụt, cháy rừng; năm 2021 mang lại quá nhiều thiên tai, và cũng cướp đi sinh mạng của khoảng 10.000 người. Các thiên tai này cũng gây ra một thiệt hại nghiêm trọng về tài chính. Công ty tái bảo hiểm Munich Re của Đức cho biết đây là một trong những năm tốn kém nhất được ghi nhận, với thiệt hại toàn cầu ước tính khoảng 280 tỷ Mỹ kim. Chỉ có 120 tỷ Mỹ kim trong tổng số đó là được bảo hiểm. Bị thiệt hại nặng nhất là Hoa Kỳ, chiếm tới 150 tỷ Mỹ kim trong số tiền kể trên. Hoa Kỳ đã bị tàn phá bởi cơn bão Ida, những cơn lốc xoáy thảm khốc cùng với mùa đông cực kỳ lạnh giá ở miền Nam, và nhiều đám cháy rừng ở miền Tây. Trong khi đó, hãy nhìn vào châu Âu. Lũ lụt gây thiệt hại nhiều nhất ở đó. Thiệt hại tổng cộng 54 tỷ đô la. Trận lũ lụt năm ngoái ở miền tây nước Đức là thiên tai tệ nhất và tốn kém nhất của nước này. Trong khi đó, hãy nhìn sang châu Á, khu vực châu Á Thái Bình Dương đã bị thiệt hại tới 48 tỷ đô la.”
Nhưng vấn đề là, cho dù thảm họa không đến, thì cũng không có nghĩa là Thiên Đàng không trừng phạt họ. (Dạ.) Một là họ nhận bây giờ, hai là họ nhận ở địa ngục. (Ồ.) Nó cũng giống như cơ thể chúng ta. Chúng ta ăn bậy thứ gì đó, nhưng dạ dày bị trừng phạt. Không phải miệng. (Đúng vậy ạ. Dạ hiểu.) Và gan, chẳng hạn, sẽ bị trừng phạt, [bị] vấn đề về mật, hay bất cứ gì khác. (Dạ phải, thưa Sư Phụ.) Không sớm thì muộn, nếu không điều trị, thì bệnh tình, đau yếu, bệnh tật sẽ trở nên trầm trọng hơn. Sau đó cơ thể cũng sẽ suy sụp. (Đúng vậy, thưa Sư Phụ. Đúng ạ.)
Như trong cơ thể con người, ví dụ, ngày nay ngưởi ta nhiễm COVID-19. Khuôn mặt của họ trông không có gì khác thường. (Dạ đúng. Dạ.) Thường thì không. Trong một ca hiếm, có thể da bị phồng rộp hay gì đó. Nhưng hiếm. Hầu hết trông bình thường. (Dạ.) Cho đến khi họ phải nhập viện do không thở được, hoặc chết. (Dạ, thưa Sư Phụ.)
Bởi vì toàn bộ cơ thể kết nối với nhau. (Dạ.) Nếu một trong các cơ quan bên trong hoặc bên ngoài gặp rắc rối, thì cơ thể cũng đau đớn, không sớm thì muộn nếu không được điều trị. Tương tự, cả thế giới là một thực thể. Đó là một tập thể dân chúng. Cho nên, sự trừng phạt hoặc thảm họa tấn công nơi dễ bị tổn thương hơn, nơi dễ hơn. (Ồ, đúng rồi, thưa Sư Phụ.) Tương tự, gan hoặc phổi, là những cơ quan nhạy cảm. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Nếu chúng ta không có chúng hoặc nếu chúng gặp rắc rối, thì sớm muộn gì chúng ta cũng gặp rắc rối. Chúng là những cơ quan nhạy cảm. Vậy, nếu không được chữa, chúng ta sẽ chết. (Đúng vậy ạ.)
Tương tự thế, mặc dù những thảm họa và hậu quả của biến đổi khí hậu là do thói quen xấu của con người hoặc do sản phẩm công nghiệp CO2, nhưng cả thế giới sẽ cùng gánh hậu quả. (À, dạ đúng rồi.) Và ngày nay, quý vị có thể thấy COVID lan tràn khắp nơi. (Dạ đúng. Đúng vậy, thưa Sư Phụ.) Quý vị không cần phải có những thảm họa khác để chứng minh rằng Thiên Đàng chỉ phạt người nghèo. Thiên Đàng không cần phải luôn trừng phạt theo cùng một cách. Mà hậu quả sẽ được chia đều giữa cư dân loài người. (Dạ.) Và đó là chắc chắn. Quý vị đừng lo về điều đó. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Công lý sẽ được thực hiện. Nếu không được thực hiện bởi con người một cách khôn ngoan, thì sẽ được thực hiện bởi Thiên Đàng.
Bây giờ, ác quỷ từ địa ngục cũng được phép đi tràn lan khắp nơi trên Địa Cầu và gây ra rất nhiều rắc rối, rất nhiều bệnh tật, rất nhiều bạo lực, rất nhiều vấn đề bất ngờ. Ý nói, rắc rối nghiêm trọng cho con người. Quý vị có thể thấy điều đó. (Dạ, Sư Phụ.) Đừng lo. Tôi rất thương cho tất cả các quốc gia nghèo – họ gây tổn hại ít nhất nhưng lại bị trừng phạt nặng nhất. (Dạ.) Nhưng làm gì được đây, [khi] toàn bộ thân thể sẽ bị rắc rối. (Dạ. Vâng, Sư Phụ.)
Nhưng chỉ những người sáng suốt mới có thể thấy. Ý nói, hầu hết mọi người, ngay cả các nhà lãnh đạo trong chính phủ, không thấy nhiều; họ chỉ thấy rằng họ đi làm việc, họ được trả lương vì đã làm điều gì tốt hoặc không làm điều gì tốt hết. Làm điều gì có hại hoặc không làm điều gì có hại – đều như nhau. Họ sẽ được lãnh lương, nghỉ hưu và mọi thứ khác, tất cả đặc quyền mà họ nhận được, tất cả tiền thưởng khi làm việc trong hệ thống đó. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Nhưng bây giờ, người ta đang chờ cho cả thân thể gục ngã thay vì điều trị chỉ ở chỗ đó.
Giải pháp duy nhất bây giờ, trong tình huống tuyệt vọng, là chuyển sang thuần chay. (Dạ, Sư Phụ.) Để yên cho tất cả người-thân-động-vật, gia súc và động vật hoang dã! (Dạ đúng.) Thì, có thể chúng ta vẫn sẽ được sự giúp đỡ. Tôi chắc chắn chúng ta vẫn còn hy vọng. Tôi đang cầu nguyện cho điều đó. Tôi nói: “Dù con người sám hối trễ, lạy Trời, xin hãy tha thứ cho chúng con, tha thứ cho họ và giúp chúng con. Xin Ngài giúp đỡ. Dù họ sám hối quá muộn, nhưng vẫn tốt hơn là không bao giờ. Họ vô minh, họ bị đầu độc, họ bị dẫn lạc lối. Xin hãy thương xót chúng con dù chúng con hối cải muộn màng”. Vì vậy, tôi tin chắc họ vẫn còn hy vọng. Nhưng họ phải sám hối. Họ phải quay đầu lại; đi về hướng nam, chớ không đi hướng bắc mà mong thấy hướng nam. (Dạ đúng vậy, thưa Sư Phụ. Vâng, thưa Sư Phụ.)
Đừng làm những điều độc ác như ở địa ngục mà mong được lên Thiên Đàng. (Dạ, Sư Phụ.) Thế thôi, rất đơn giản. Chỉ cần chuyển sang thuần chay rồi tôi sẽ giúp làm phần còn lại. (Ồ, xin cảm ơn Sư Phụ.) Chuyển sang thuần chay và sám hối, và nếu có thể, hãy làm điều tốt, giúp đỡ tha nhân. Nếu không thì, tối thiểu hãy sám hối, ăn thuần chay. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Sau đó, tôi có thể giúp, tôi thực sự có thể.
Bằng không, tôi không làm được gì nhiều hơn, ngoài việc Truyền Hình Vô Thượng Sư nhắc nhở bất cứ ai lắng nghe. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Chúng ta chỉ có thể làm vậy. Và chúng ta rất bận rộn với quá nhiều thứ rồi. Tôi rất bận rộn với việc đó rồi. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Không phải chỉ chương trình trên TV, chúng ta phải làm nhiều việc phía sau hậu trường. (Dạ, Sư Phụ.) Điều phối, viết bài, chỉnh sửa, soát lỗi bài viết, kiểm duyệt cuối cùng, kiểm soát chất lượng cuối cùng – đủ thứ việc, khắp nơi. Họ có một mạng lưới hợp tác quốc tế như vậy. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Thế nên, không dễ đâu.
Mọi người tưởng là dễ lắm, bởi vì họ chỉ thưởng thức vài giờ hoặc vài phút. (Dạ.) Và rồi họ yêu cầu tôi ngày càng làm nhiều thêm cho họ. Làm sao tôi có thời gian? Biết không, một ngày chỉ có 24 tiếng, và tôi cũng cần làm công việc bên trong nữa. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Tôi cần thiền, cần sự tĩnh lặng và tập trung vào công việc bên trong. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Ngoài ra, để giữ mình thăng bằng – không chết đuối với mọi người khác. (Dạ.) Ngay cả một số đệ tử của tôi cũng không hiểu điều này. Họ cứ tiếp tục như thường lệ. Tôi bảo rồi, một số đẳng cấp rất thấp. Điều đó khiến tôi rất nản lòng.
Được rồi, cưng, tất cả quý vị có hài lòng với câu trả lời của tôi không? (Dạ hài lòng, cảm ơn Sư Phụ rất nhiều vì đã dành thời gian và trả lời các câu hỏi của chúng con.) Tốt. Vậy là đủ cho ngày hôm nay. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Không có truyện. (Dạ, Sư Phụ. Xin cảm ơn Sư Phụ.) Như vậy là đủ để quý vị cuống cuồng lên với Tin Mới Bay Sang rồi.
Đừng lo, làm được gì thì làm. Làm gì quý vị có thể làm và công đức sẽ là của quý vị. Một số công đức của tôi cũng sẽ lây sang quý vị nữa – thưởng thêm. (Xin cảm ơn Sư Phụ.) Quý vị xứng đáng được vậy, tất cả những người vẫn kiên trì ở đó đều xứng đáng. (Cảm ơn Sư Phụ.) Cảm ơn quý vị. Dù sao cũng cảm ơn quý vị. Thượng Đế ban phước. Tất cả chúng ta cảm tạ Thượng Đế đã giúp mình mọi khía cạnh, bằng không, chúng ta không làm được gì cả. (Đúng vậy ạ.) Cảm ơn Thượng Đế, cảm ơn Chúa của con, Chúa của chúng ta, cảm ơn Ngài. Ngài rất nhân từ và độ lượng. (Cảm tạ Thượng Đế. Cảm ơn Thượng Đế.)
Bảo trọng, bảo trọng nhé. (Dạ. Dạ, thưa Sư Phụ.) Quý vị phải có máy sưởi, máy hút ẩm và chăn ấm. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Chăn điện phải được chỉnh sang tự động, để lỡ như quý vị quên, chăn sẽ hết nóng, và vậy an toàn hơn. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Và phải mở máy hút ẩm lên, ít ra là vào mùa ẩm – mùa đông. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Cũng giữ ấm. (Cảm ơn Sư Phụ.) Khi không khí khô, cho dù trời lạnh, quý vị cũng không cảm thấy tệ lắm. (Dạ.) Nhưng nếu khí trời ẩm, thì không tốt lắm. (Dạ, thưa Sư Phụ.)
Vậy đó. Có câu hỏi nào không? Có yêu cầu hay là gì nữa không? Quý vị ổn cả chứ? (Dạ đều ổn, Sư Phụ. Chúng con khỏe, thưa Sư Phụ. Cảm ơn Ngài.)
Tôi đã chỉ thị vài người lo chuẩn bị mừng Tết Nguyên Đán cho quý vị. Tôi hy vọng quý vị sẽ nhận được, bởi vì đôi lúc họ không làm những gì tôi dặn. Hãy cầu nguyện, hãy cầu nguyện. (Xin cảm ơn Sư Phụ. Sư Phụ thật chu đáo. Cảm ơn Sư Phụ rất nhiều.) Đôi khi tôi cứ phải nói đi nói lại nhiều lần, nếu không, họ viện cớ để không làm điều đó. Bởi vì cuộc sống của họ quá tốt, họ không cần làm bất cứ điều gì. Họ sống quá thoải mái, giống như mấy linh mục đó hoặc tương tự.
Khi sống quá thoải mái, thì mình thành lười và không có động lực. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Vì vậy, đừng phàn nàn khi cuộc sống của quý vị không tốt, như cách quý vị muốn. (Dạ đúng, thưa Sư Phụ. Dạ, Sư Phụ.) Tốt hơn là khi mình thiếu thốn gì đó, không sao cả. Không quá nhiều – không đến nỗi chết. Nhưng tốt hơn so với có quá nhiều. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Nhưng quý vị ổn, phải không? (Dạ, chúng con ổn, thưa Sư Phụ. Dạ ổn, thưa Sư Phụ. Cảm ơn Ngài về mọi thứ.)
Chúng ta làm việc cho tha nhân, không phải cho chính mình. (Dạ, thưa Sư Phụ. Dạ đúng.) Nếu đó là cho chính tôi, quý vị biết tôi sẽ làm gì rồi, phải không? Tôi sẽ nghỉ làm. Tôi bảo quý vị rồi, rất khó để tôi chăm sóc cho chính mình. Tôi quên thuốc men, quên cái này, quên cái kia, quên uống, quên ăn. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Nhưng khi làm việc cho tha nhân, chúng ta không thể quên. Mỗi ngày chúng ta sẽ không quên. (Dạ thật vậy.) Có quên không? (Dạ không.) Chúng ta cứ làm việc, làm việc. Chúng ta rất siêng năng vì nó liên quan đến tha nhân. Nó là như vậy đó. (Dạ, thưa Sư Phụ.)
Nếu người nào đó quấy nhiễu hoặc làm điều gì đó hoặc phỉ báng tôi, tôi sẽ không nói bất cứ điều gì, từ trước đến nay. Nhưng vì tha nhân, tôi nói những điều mà tôi thậm chí sợ cho chính mình – cho sự an toàn của chính tôi. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Nhưng tôi cần phải làm vậy vì tôi không thấy nhiều người làm việc đó. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Tôi không muốn điều này tiếp tục. Tôi không muốn trẻ em và người-thân-động vật tiếp tục chịu đau khổ. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Nên chúng ta làm gì có thể làm. (Dạ, thưa Sư Phụ. Dạ cảm ơn Sư Phụ.) Chúng ta bênh vực những người không thể tự vệ. (Dạ đúng.)
Bây giờ tạm biệt nha. (Chào tạm biệt Sư Phụ. Xin Thượng Đế bảo vệ Sư Phụ. Xin Sư Phụ bảo trọng. Chúng con thương Sư Phụ.) Thượng Đế ban phước. (Xin Thượng Đế gia trì Sư Phụ. Xin cảm ơn Sư Phụ.)