Ukraine từng không phải là quốc gia trong vùng chiến tranh. (Đúng vậy ạ.) Người dân chỉ muốn hòa bình, và họ hầu hết làm canh nông, chỉ để nuôi sống con người. Đó cũng là điều mà Thượng Đế muốn con người làm từ thuở sơ khai. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Khi tổ tiên chúng ta, A-đam và Ê-va, bị đuổi ra khỏi vườn Địa Đàng, Thượng Đế phán rằng các ngươi phải đi và gieo trồng trên mặt đất. (Dạ.) Hãy trồng rau trái bằng mồ hôi trên trán mình để sống, để sinh tồn. (Dạ, Sư Phụ.) Đó là điều mà Thượng Đế đã ra lệnh chúng ta làm.
Nhưng quý vị thấy đó, Ukraine đơn độc một mình. (Đúng vậy ạ.) Một quốc gia nhỏ hơn và tất cả những nước gọi là đồng minh chỉ khoanh tay đứng nhìn. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Và họ đã hứa sẽ gửi đến súng này súng nọ, nhưng Ukraine đã hết đạn dược, và thậm chí những thứ họ hứa hiện còn đang bị trì hoãn.
Tôi đọc tin đó hôm qua hoặc hôm kia. (Ồ, chao ơi.) Tôi không còn nhớ ngày hay đêm nữa, hoặc hôm qua hay hôm kia. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Tôi thậm chí không còn thấy sự khác biệt nữa. Giờ khó mà thấy mặt trời. Vậy nếu tôi có nhầm lẫn hôm qua hay hôm nay hoặc hôm kia, thì cũng không quan trọng. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Thấy đó?
Họ đã cầu xin gửi cho họ vũ khí thích hợp hơn, và cầu xin NATO cam kết toàn diện. Có nghĩa là, với cả nhân lực nữa, không phải chỉ vũ khí thôi. (Dạ.) Và Ukraine đã bị thua kém về quân số [và vũ khí] rồi. Ai cũng biết điều đó cả. Và người Ukraine đang chết mỗi ngày. Rồi Nga tiếp tục ném bom mỗi ngày, phá hủy tất cả các thành phố mà họ có thể phá. (Dạ.) Thậm chí còn ném bom Kyiv khi người đứng đầu Liên Hiệp Quốc đến đó. (Đúng vậy, thưa Sư Phụ.) Chỉ để làm bẽ mặt ông này.
Thế mà một số ông lớn thậm chí còn khuyên Ukraine không nên làm bẽ mặt Putin! Chà. Nhưng tôi phải nói rằng họ đã quay đầu, và đó là điều rất tốt cho họ. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Họ như vậy là rất tốt. Nhưng họ phải làm điều gì đó! Không phải chỉ đến Kyiv để thể hiện sự đoàn kết. (Dạ.) Họ phải làm nhiều hơn thế.
Mới đây ở Anh, Vương quốc Anh, vị tân tổng tham mưu trưởng có nói chúng ta phải “chuẩn bị để chiến đấu ở châu Âu” một lần nữa. Lúc đầu, tôi tưởng ý ông muốn nói là họ sẽ chiến đấu cùng với Ukraine tại Ukraine, bởi vì Ukraine là châu Âu. (Dạ. Đúng vậy ạ.) Nên tôi đã nghĩ ông nói như vậy. Và tôi cảm thấy có hy vọng hơn một chút. Bởi vì, nếu họ chuẩn bị chiến đấu ở châu Âu, vậy sao không phải là bây giờ? (Dạ. Sẽ quá muộn rồi.) Sao không phải ở Ukraine? (Dạ.) Tại sao họ đợi cho đến khi Ukraine biến mất, mọi thứ đều bị phá hủy, và rồi bước kế tiếp là các quốc gia khác ở châu Âu? Từng quốc gia một. (Dạ, Sư Phụ.)
Bởi vì Nga vẫn còn tiền, dù với tất cả lệnh trừng phạt, và tất cả việc hủy bỏ nhập cảng nhiên liệu từ Nga, Nga vẫn kiếm được tiền ở nơi khác. (Dạ.) Nhưng họ cũng đã chi tiêu rất nhiều tiền ở Ukraine. Mặc dù họ không trả đủ lương cho binh lính, thành ra lính phải ăn trộm đồ của dân Ukraine, thậm chí cả đồ lót. (Dạ.) Quý vị đã thấy điều đó trên internet, từ các kênh tin tức đáng tin cậy. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Đó không chỉ là chuyện phiếm trên đại lộ. (Dạ.)
Vậy thì, họ phải nhanh lên, Trời ơi. Bởi vì quân lực từ Điện Kremlin không biết đạo đức gì cả. Chỉ khi nào bị đánh bại, thì họ mới bỏ cuộc. (Dạ, thưa Sư Phụ. Đúng ạ.) Họ chỉ từ bỏ khi bị đánh bại. Và họ chỉ cần thế thôi. Đó là ngôn ngữ mà họ sẽ hiểu. (Dạ đúng.)
Cuộc chiến càng kéo dài, càng có nhiều người chết, và Ukraine càng không thể có cơ hội giành chiến thắng. Mặc dù họ có thể thắng! (Dạ, thưa Sư Phụ.) Việc họ có thể thắng là điều rất khả thi, chỉ là họ cần có thêm vũ khí thích hợp hơn. (Dạ.) Họ cần đóng bầu trời bên trên. Lập vùng cấm bay. Và họ cần nhiều nhân lực hơn. (Dạ đúng, thưa Sư Phụ.) Những binh lính chuyên nghiệp đó.
Bởi vì Ukraine từng không phải là quốc gia trong vùng chiến tranh. (Đúng vậy ạ.) Người dân chỉ muốn hòa bình, và họ hầu hết làm canh nông, chỉ để nuôi sống con người. Đó cũng là điều mà Thượng Đế muốn con người làm từ thuở sơ khai. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Khi tổ tiên chúng ta, A-đam và Ê-va, bị đuổi ra khỏi vườn Địa Đàng, Thượng Đế phán rằng các ngươi phải đi và gieo trồng trên mặt đất. (Dạ.) Hãy trồng rau trái bằng mồ hôi trên trán mình để sống, để sinh tồn. (Dạ, Sư Phụ.) Đó là điều mà Thượng Đế đã ra lệnh chúng ta làm. Và người dân Ukraine đang làm điều đó, đã và đang làm điều đó, bất kể mọi đối xử tàn bạo của Nga trước đây, khiến hàng triệu người họ bị chết đói. (Dạ.)
Và người dân Ukraine rất coi trọng gia đình. Vào thời điểm đó, Stalin tấn công đơn vị gia đình, mà gia đình thì là cốt lõi trong các nguyên tắc của Ukraine. (Dạ hiểu, thưa Sư Phụ.) Giống như ở Ý, gia đình rất quan trọng đối với họ. Bởi vậy họ sống hạnh phúc và đoàn kết, và trở thành một trong những quốc gia có nền kinh tế vững chắc nhất trên thế giới. (Dạ.) Họ thương yêu gia đình, họ coi trọng gia đình. (Dạ, thưa Sư Phụ.)
Có một lần ở Ý, tôi ngồi ăn trong một nhà hàng, và một sư tỷ của quý vị đến gặp tôi vì mấy thứ giấy tờ. Cô ấy đến vì chuyện gì đó, rồi tôi mời cô ấy đi ăn ở nhà hàng Ý bên bờ biển. Và một nam phục vụ nói chuyện. Không biết sao mà chúng tôi bàn tới chuyện đó, nhưng anh nói bạn gái anh đang mang thai. (Ồ.) Và anh không biết làm sao để sắp xếp mọi việc. (Dạ.)
Tôi nói, “À, chúng ta đang ở Âu châu, nếu anh yêu cô ấy thì anh biết phải làm gì. Và nếu không yêu, thì anh vẫn phải trả tiền cấp dưỡng nuôi con. Ngày nay đã khác xưa, anh không nên lo lắng.” Anh nhìn thẳng vào mặt tôi và nói, “Không đâu, tôi yêu bạn gái tôi.” (Ồ, tốt.) Tôi nói, “Vậy thì, hãy kết hôn với cô ấy. Và xin chúc mừng vì anh được làm cha, làm chồng.”
Sau đó tôi ôm anh thật chặt, rồi tôi đi ra ngoài với tài xế của tôi và mua rất nhiều đồ cho con anh, vì tôi rất vui khi thấy một người đàn ông thật chung tình, không bỏ chạy khi bạn gái mang thai, như nhiều người làm vậy. (Dạ, thưa Sư Phụ. Dạ hiểu.) Họ sợ bị giam cầm. Họ chỉ muốn vui chơi thôi. Họ không suy nghĩ nghiêm túc về mối quan hệ lâu dài. (Đúng vậy ạ.) Nên nhiều người lần đầu làm cha đã bỏ chạy, nhưng anh chàng này thì không. Anh ấy nói với tôi, “Không đâu, tôi yêu bạn gái tôi.” Và tôi rất thích như thế. Tôi nói, “Tôi thương quý anh.”
Rồi tôi ôm anh, ôm, ôm, ôm. Rồi hôm sau tôi ra ngoài mua cho anh rất nhiều thứ. Tôi hỏi đó là con gái hay con trai. “Anh đã biết chưa?” Và rồi tôi mua theo đó.
Và cả nhà hàng đều rất ngạc nhiên và rất vui. (Ồ, tuyệt vời.) Tôi nói, “Tôi rất vui là có người thực sự sẽ có con và sẽ có trách nhiệm nuôi dưỡng đứa trẻ đó trở thành một trong những công dân tốt của nước Ý. Điều đó tốt cho Ý và tốt cho thế giới chúng ta. Vậy, đây là vài món quà nhỏ.” Không nhỏ. “Đây là để chúc mừng và cảm ơn vì anh đã làm một chàng trai tốt như vậy.”
Một sư tỷ của quý vị có mặt ở đó. Cô ấy biết chuyện đó. Lúc đó cô ấy ở đó với tôi. (Dạ.) Tôi mua chiếc xe đẩy, loại tốt nhất. Một chiếc xe đẩy, để đặt em bé vào để đẩy đi dạo. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Và tôi đã mua quần áo, giày, vớ, và đủ các thứ. Đủ bộ. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Cho nên em bé khi được sinh ra, sẽ có đủ mọi thứ. (Dạ.) Bây giờ tôi không nhớ đó là con trai hay con gái. Xin lỗi, thật vậy. Đã lâu rồi, nhiều năm rồi. (Dạ, thưa Sư Phụ.)
Đối với họ, bình thường thì họ không hề nghĩ tới chuyện ly hôn. (Dạ.) Bình thường thì không. Có lẽ, ngày nay bị ảnh hưởng bởi một số quốc gia khác gần đó hoặc sao đó – hôm nay họ kết hôn, ngày mai họ ly hôn. Nhưng nền tảng gia đình ở Ý rất, rất vững chắc. (Dạ hiểu, thưa Sư Phụ.) Ukraine cũng giống như thế. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Và họ đang làm theo Thiên ý. Họ canh tác, trồng trọt, cung cấp thức ăn cho con người. Đây là một công việc cao cả. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Và họ tin vào Thượng Đế.
Thế mà giờ đây Nga đến, rồi lấy cắp nhiều thứ của họ. Dội bom nhà thờ. (Dạ.) Dội bom trường mẫu giáo của trẻ em và trường học của trẻ em rồi dội bom nhà dưỡng lão. Tất cả điều đó. Mấy nơi này không dính dáng gì đến chiến tranh. Các em còn không biết đánh vần chữ chiến tranh ra sao nữa. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Các em chỉ là những thiên thần bé nhỏ, mới sinh ra và mới bắt đầu biết đi và tập nói chuyện. Chúng ta nên dành cho các em tất cả sự bảo vệ và tất cả tình thương cần thiết để nuôi dưỡng các em lớn lên, để trở thành một trong những công dân tốt.
Thế mà quân Nga các người đến đó, dội bom các em như vậy. Làm tan nát thân thể, làm gãy nát tay, chân các em, tâm hồn, trái tim các em, làm tan vỡ hy vọng sống của các em. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Tôi tự hỏi các em có bao giờ quên được. Nếu các em sống sót mà không còn cánh tay, không còn chân nữa, hoặc phải chạy tán loạn trên đường phố với cha mẹ chết trước mặt các em trên đường phố như vậy. Và các em phải đi một mình, hoàn toàn một mình. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Tôi tự hỏi có bao giờ các em quên được. Chúng ta sống trong loại thế giới gì đây? Ôi Trời…
Nên, tôi nói, nếu Vương quốc Anh sẵn sàng chiến đấu ở châu Âu, thì họ nên làm điều đó ngay bây giờ! Ukraine là châu Âu. (Dạ, chắc chắn. Đúng vậy ạ.) Và Ukraine không đáng phải chịu tất cả sự đau khổ này. (Vâng, thưa Sư Phụ.)
Tôi không cần biết ai nói gì. Phương Tây phải nên giúp họ, hết lòng. Không như Macron nói rằng họ phải tạo một hội đồng riêng đặc biệt, không phải Liên minh châu Âu, mà kiểu như một hội đồng thấp hơn để Ukraine có thể gia nhập. Trời ơi, nếu giúp một người bạn đang gặp nguy hiểm lớn, rắc rối lớn như vậy, mà phải làm bẽ mặt họ sao? (Thật vô lương tâm.) Phải.
Chưa hết, thậm chí còn khuyên người bạn đừng làm bẽ mặt kẻ thù. Kẻ thù muốn bị bẽ mặt mà. Kẻ thù xông vào nhà họ, cướp tất cả mọi thứ, phá hủy nhà cửa, cưỡng hiếp vợ con họ, và rồi họ không nên làm bẽ mặt kẻ thù đó sao. Nói tôi nghe, đó là loại ngôn ngữ gì vậy? Và là loại thế giới gì mà chúng ta muốn duy trì. Nói tôi biết? (Dạ hiểu, thưa Sư Phụ.) Đúng vậy.
Tôi xin lỗi. Tôi luôn tức giận khi điều gì đó quá phi lý như thế. Cũng vậy, tôi tức giận và thống khổ cho người-thân-động vật khi tôi thấy họ trên truyền hình chịu đau khổ mỗi ngày. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Thế giới gọi là văn minh của chúng ta mà man rợ đến vậy. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Và ngay cả thế giới phương Tây, lẽ ra họ phải văn minh hơn các nước khác, các nước đang phát triển khác. Vậy mà họ rất tàn bạo với đồng loại, cũng như tàn bạo với những người-thân-động vật. (Dạ.)
Tất cả chúng ta đều là người Địa Cầu, họ nói như thế. Tôi đồng ý với câu đó. Người-thân-động vật hoặc con người. Thế mà chúng ta đối xử hung bạo với nhau, như chúng sinh địa ngục. (Dạ, Sư Phụ.) Đánh nhau với ai đánh mình, hoặc thậm chí với ai không đánh mình. Cứ đàn áp, lạm dụng bất cứ ai mà họ có thể. Trời ơi! Thành ra tôi không thể nào tranh luận với các cõi Thiên Đàng được nữa. Tôi đang cố gắng hết sức mỗi ngày. Tôi cố gắng tìm đủ mọi cách để bào chữa cho con người. Nhưng hầu hết các cõi Thiên Đàng đều kiên quyết tiêu diệt toàn thể thế giới loài người. (Ôi, Trời ơi.) Và Họ nói với tôi: “Chỉ có Ngài và đệ tử của Ngài sẽ được tha thôi.” Họ nói thẳng vào mặt tôi như thế.