Nếu có gì tốt từ cuộc chiến tranh ở Ukraine, thì đó là tinh thần đoàn kết của dân tộc Ukraine, tỏa sáng cho cả thế giới thấy. (Dạ đúng.) Ý tôi là nói theo cách thế gian, trần tục, họ là tấm gương tốt nhất. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Nhưng đó là không nói đến giáo lý của nhà Phật, “Không được có vũ khí và sát sinh,” này kia. Nhưng trong thế giới trần tục này, họ là tốt nhất.
Được rồi. Nói tôi biết còn gì nữa? (Trong một tin khác, Lithuania sẽ không còn nhập khẩu khí đốt của Nga để đáp ứng nhu cầu quốc nội của họ. Họ trở thành quốc gia đầu tiên ở châu Âu không còn lệ thuộc vào nguồn cung cấp của Nga.) Thế à. Tốt. (Và một người khác, Uldis Bariss, Giám đốc Điều hành (CEO) của Conexus Baltic Grid nói với đài phát thanh ở Latvia, “Kể từ ngày 1 tháng 4, khí đốt tự nhiên của Nga không còn chảy đến Latvia, Estonia và Lithuania nữa.”)
Tốt lắm. Tốt lắm. Thấy chưa? Họ không thực sự cần. Họ chỉ nghĩ rằng họ cần. Đó chỉ là thói quen. (Dạ đúng. Dạ, thưa Sư Phụ.) Chỉ là thói quen và lười biếng. Họ chỉ là quá thoải mái thôi. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Tại sao phải bận tâm? Họ có tiền, có địa vị tốt, có tiền hưu trí, chắc chắn, an toàn; vậy tại sao họ lại bận tâm thay đổi bất cứ gì để làm cho đồng bào của họ tốt hơn? (Dạ đúng, thưa Sư Phụ.) Bất cứ điều gì xảy ra, họ cũng không sao mà.
Nhưng, ở Ukraine, thậm chí một số thành viên quốc hội của họ cũng cầm súng để chiến đấu. Cựu tổng thống của họ cũng vậy, ông Poroshenko. Cựu tổng thống của Ukraine, ông cũng đi ra để chiến đấu với quân đội. Một cựu (Thủ tướng) cũng vậy. Và một số khác, những người mà bình thường không phục vụ trong quân đội; người của chính phủ, họ cũng đi ra ngoài để chiến đấu. (Dạ.)
Nếu có gì tốt từ cuộc chiến tranh ở Ukraine, thì đó là tinh thần đoàn kết của dân tộc Ukraine, tỏa sáng cho cả thế giới thấy. (Dạ đúng.) Ý tôi là nói theo cách thế gian, trần tục, họ là tấm gương tốt nhất. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Nhưng đó là không nói đến giáo lý của nhà Phật, “Không được có vũ khí và sát sinh,” này kia. Nhưng trong thế giới trần tục này, họ là tốt nhất. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Họ đoàn kết để chiến đấu, để bảo vệ người dân của họ. Điều đó rất cao quý. Hy sinh mạng sống của chính mình cho mạng sống của người khác là sự hy sinh lớn nhất trên thế gian này rồi. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Đó là điều tối thượng. (Dạ.) Ngay cả người thân trong gia đình cũng không sẵn sàng làm điều đó cho nhau. (Dạ, Sư Phụ.)
Thành ra tôi ca ngợi họ; không phải vì tôi muốn chiến tranh. (Dạ.) Mà tôi ca ngợi tinh thần cao quý của họ. Họ chỉ là những người trần tục. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Dù vậy, họ hy sinh mạng sống của mình vì mạng sống của người khác. (Dạ, thưa Sư Phụ.)
Tôi không biết có người nào gọi là đệ tử của tôi sẽ hy sinh mạng sống của họ cho tôi không, sau khi được dạy mấy chục năm nay. Hiểu tôi nói gì không? (Dạ hiểu, thưa Sư Phụ.)
Thành ra khi Đức Tiên Tri Muhammad còn tại thế, Bình An Ở Cùng Ngài Mãi Mãi, Ngài nói rằng nếu quý vị hy sinh để bảo vệ Chân Lý, bảo vệ Đạo Hồi lúc bấy giờ, thì sẽ được lên Thiên Đàng. Và là như thế đó. (Dạ đúng. Dạ, thưa Sư Phụ.) Ngài nói sự thật. Vì đó là tinh thần cao thượng. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Họ buộc phải chiến đấu để bảo vệ người khác; bảo vệ Đức Tiên tri, bảo vệ Ngài, người thân trong gia đình của họ; những phụ nữ và trẻ em vô tội. (Dạ, thưa Sư Phụ.)
Thành ra sau khi một số người bảo vệ cho Đạo Hồi, cho Đức Tiên Tri của họ, lúc bấy giờ bị chết, Ngài nói với những người còn sống, “Hãy bảo vệ vợ con của họ và đối đãi với vợ con họ y như vợ con của chính quý vị.” (Dạ đúng. Dạ, thưa Sư Phụ.) Không phải Ngài chủ trương cho lấy nhiều vợ trong gia đình. (Dạ, đúng ạ.) Ngày nay, một số người Hồi giáo lợi dụng điều đó cho ham muốn dục vọng của chính họ. (Dạ, thưa Sư Phụ.)
Nhưng hồi đó không phải như thế, bởi vì Đức Tiên Tri, Bình An Ở Cùng Ngài, đã đề xướng điều đó để những binh sĩ tử trận vì đại nghĩa như thế sẽ cảm thấy an lòng, biết rằng gia đình của họ được chăm sóc. Bởi vì thời đó phụ nữ không đi làm. (Dạ, Sư Phụ. Dạ đúng, thưa Sư Phụ.) Phụ nữ không thể đi ra ngoài một mình để làm việc.
Bây giờ nhiều phụ nữ ở Ấn Độ, hoặc ở những quốc gia Ả Rập khác, cũng vẫn vậy. Bây giờ thì cởi mở hơn, (Dạ.) nhưng tôi nghe nói ở Afghanistan, phụ nữ Afghanistan vẫn không thể đi ra ngoài một mình mà không gặp nguy hiểm cho bản thân họ. (Ồ.) Không được phép. À, ít ra là gần đây. Những năm gần đây, vẫn còn. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Chỉ khi người Mỹ còn ở đó, hoặc khi vị vua cuối cùng vẫn còn đó, thì phụ nữ được tự do hơn. (Dạ.) Họ thậm chí có thể mặc váy ngắn hơn, hoặc đi ra ngoài làm việc. Quý vị biết đó, trông giống như người châu Âu hoặc người Mỹ. (Dạ đúng. Dạ, thưa Sư Phụ.)
Tôi trả lời câu hỏi rồi chứ? (Dạ rồi, thưa Sư Phụ.) Hoặc câu-hỏi-không-phải-câu-hỏi
Nói tôi biết, còn gì nữa? (Thưa Sư Phụ, tình nguyện viên Ukraine đã dệt lưới ngụy trang và làm áo chống đạn ở đông nam thành phố Zaporizhzhia tại Ukraine. Nhiều tình nguyện viên trong nước cũng điều hành những hoạt động tạm thời để cung cấp đồ bảo hộ tự chế cho quân đội.)
Bởi vì họ không có đủ nguồn cung cấp từ các nước phương Tây. (Dạ.) Họ vẫn chưa có đủ. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Mặc dù người Mỹ đã hứa này hứa nọ. Đôi khi người Ukraine nói, “Chúng tôi rất cảm ơn sự hỗ trợ của bạn và việc bạn muốn gửi tiếp tế cho chúng tôi, nhưng thứ chúng tôi nhận được thì không đúng.” Có lẽ họ gửi một số thứ không thiết thực hoặc quá cũ. (Dạ.) Không dùng được. Nên những tình nguyện viên này cố gắng làm những gì họ có thể với đồ dùng tạm thời hoặc sáng chế của riêng họ, để tự vệ và giúp nước Ukraine đấu tranh giành lại tự do từ Nga, thật ra là từ Putin. (Dạ.)
Người dân Nga, họ không biết nhiều về cuộc chiến này. Họ không muốn chiến tranh. Không ai muốn chiến tranh. Không người dân thường nào muốn chiến tranh cả. (Dạ đúng, thưa Sư Phụ. Dạ đúng.) Không hề. Tại sao? Để làm gì? Nếu quý vị có đủ thức ăn trên bàn, và con cái quý vị có thể đi học trong hòa bình, thì tại sao lại muốn chiến tranh? (Dạ, Sư Phụ. Đúng ạ.) Chiến tranh có lợi gì cho quý vị? Chỉ là quý vị có thể chết và để lại con cái mồ côi và người vợ góa bụa. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Không người bình thường nào thích điều đó. Cho dù họ không có đầu óc chính trị hoặc không thiên về hòa bình, họ cũng không bao giờ nghĩ như thế. (Dạ.) Không bao giờ nghĩ đến việc đi gây chiến và giết người khác. (Vâng, thưa Sư Phụ.) Họ chỉ bị ép buộc bởi những kẻ lãnh đạo ngu ngốc, tà ác. (Dạ.) Chính người dân ở Nga, những người biết sự thật, họ cũng căm ghét Putin. (Dạ.) Vì vậy ông ta nên cẩn thận. Ông thậm chí có thể bị giết sớm thôi.
À, không quan trọng, dù sao thì ông ta cũng đang bệnh, theo một báo cáo, thì đã lâu rồi, nhiều năm rồi, ông ta bị bệnh ung thư. (Ôi chao. Ung thư tuyến giáp.) Tuyến giáp, nó nằm ở vùng cổ họng à? (Dạ.) Bởi vì ông ta ăn nói quá xấu xa. Ông ta ra lệnh người dân đi ra ngoài giết người, vậy ông có thể mong đợi điều gì [tốt] từ việc đó. (Dạ đúng, thưa Sư Phụ.)
Lấy đất đai của người ta, giết người ta, cắt cổ họ, cướp tài sản của họ, cướp sự tự do, hòa bình của họ. Tôi ngạc nhiên là ông ta vẫn chưa chết. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Nhưng nghiệp chướng trong địa ngục sẽ không cho ông ta bất kỳ sự khoan hồng nào. Putin được cho là bị bệnh và bác sĩ luôn túc trực bên ông. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Từ xa bay tới.
Nhưng thay vì cầu nguyện và sám hối cho bất cứ nghiệp hoặc tội lỗi nào ông đã gây ra, thì ông lại làm hại nhiều hơn. Ông làm hại những người-thân-nai để lấy gạc của họ. Rồi lấy máu từ gạc để tắm trong đó. (Ồ! Ôi, Trời ơi.) Tưởng tượng cần bao nhiêu gạc để [đủ máu] cho đầy bồn tắm của ông. (Ôi.) Có thể ông ta uống máu bởi vì ông quá khát [máu]. (Ôi Trời ơi! Ôi, chao ơi.)
Nói về bệnh tật của ông, ông ta thực sự mắc bệnh tâm thần. Bởi vì ông ta bị ung thư tuyến giáp, nhưng ông ta làm hại người-thân-hươu vô tội, chỉ để có máu đổ đầy bồn tắm của ông, để tiếp tục tắm máu hầu chữa căn bệnh ung thư của ông. Ông ta càng tắm máu này, thì bệnh sẽ càng nặng hơn. Máu và nỗi thống khổ và lòng căm thù từ người-thân-động vật bị hại một cách bất công, sẽ ngấm vào não của ông và khiến ông ta bệnh nặng hơn. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Những người-thân-động vật đáng thương. Quý vị thấy gã quái vật khát máu thật sự rồi đó. Giống như cục phân Phanxicô, ông ta muốn ăn thịt bò bít tết sống, thậm chí còn kêu “ụm bò”, có nghĩa là họ vẫn còn sống, thịt sống.
Ôi Trời ơi. Thật kinh tởm. Ôi, khi nào những ác quỷ này mới ngừng làm hại nhân loại, và quay trở lại địa ngục đây? Ôi Trời ơi. Quỷ dữ, chúng rất thích máu tươi.
“Media Report from Canal de las Estrellas Reporter (f): Hai ngày trước khi bước vào buổi họp kín nơi ông ấy sẽ được bầu làm Giáo hoàng, hồng y Bergoglio đã dùng bữa tại nhà của hồng y Javier Lozano Barragan, một người bạn cũ 30 năm. Hai người luôn ăn với nhau bất cứ khi nào ông đến thăm Rome.
Woman (f): Ông ấy đang ngồi trên chiếc ghế này và tôi hỏi ông ấy muốn thịt làm như thế nào… Thì ông ấy nhìn tôi và nói, ‘Tôi thích nó kêu ụm bò.’ Và tôi bối rối nhìn ông ấy: ‘Kêu ụm bò à?’ Và ông ấy nói, ‘Phải. Sống!’ Tôi tưởng rằng ‘kêu ụm bò’ là có ý gì khác, chứ không phải là hoàn toàn sống. Thế rồi tôi mang thịt sống cho ông ta và ông ta rất thích.”
Tại sao ông ta không ra ngoài đồng và cắn vào người-thân-bò cho rồi? Bởi vì nó vẫn còn kêu “ụm bò.” Quá xấu xa và tà ác. Ăn thịt vẫn còn chưa đủ, lão còn muốn thịt sống nữa! (Dạ, Sư Phụ.) Thật man rợ. (Dạ.) Như Thời Đồ Đá hay gì đó. (Dạ đúng.) Thậm chí trước Thời Đồ Đá nữa, khi con người vẫn còn đi cắn xé người-thân-thú để ăn thịt. Khi họ vẫn chưa khám phá ra lửa. (Dạ, Sư Phụ.) Khiếp! Vậy, giờ quý vị biết lão là ác quỷ. (Vâng, thưa Sư Phụ.)
Quý vị không cần phải có thể nghiệm nội tại về lão là ai. Chỉ cần nhìn vào đó, thì quý vị sẽ biết. (Dạ đúng. Vâng, thưa Sư Phụ.) Linh mục gì mà lại thích ăn thịt, thịt vừa mới bị giết của một chúng sinh khác – một tạo vật của Thượng Đế? (Dạ, đúng vậy.) Ngay cả trong Kinh Thánh, Thượng Đế cũng nói, “Ta đã tạo tất cả thức ăn cho thú vật,” và, “Ta tạo thú vật là để giúp các ngươi.” (Dạ, thưa Sư Phụ.) Lão ta phải nên thuộc lòng điều đó. Không phải sao? (Dạ đúng. Dạ, Sư Phụ.)
Loại giáo hoàng bs (thối tha) gì vậy? Chắc là cục phân, không phải giáo hoàng. Xin lỗi. Không, tôi không xin lỗi. Lão còn tệ hơn cả cục phân. Cục phân, người ta còn có thể dùng làm phân bón. (Dạ, Sư Phụ.) Nó không hại ai cả. Nhưng lão là một ác quỷ làm hại thế giới, (Dạ đúng.) làm hại nhân loại. Rồi thỉnh thoảng, hễ khi nào tình huống thuận lợi, thích hợp hoặc có lợi, lão sẽ thốt ra điều gì đó hợp thời. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Cuộc chiến Ukraine đã bắt đầu lâu rồi, mà bây giờ cuối cùng lão mới nói gì đó. Và không nhiều lắm… Lão chỉ nói đây giống như một cuộc chiến trẻ con. Thế thôi. (Dạ.) Thậm chí không nói bất cứ điều gì nhiều hơn thế. Trẻ con. Kiểu như trẻ con có thể được tha thứ. (Dạ, thưa Sư Phụ.)
Ôi, Trời ơi. Thật kinh khiếp. Tôi muốn nôn bất cứ khi nào tôi nói về bọn họ. Tôi thực sự phải nhổ ra, thật vậy. Tôi không muốn để nó trong miệng.
“Media Report from BBC Apr.4, 2022 Reporter (m): Bà Iryna Kostenko muốn nói về ngày 10 tháng 3. Ngày mà người Nga giết con trai Olexsii duy nhất của bà. Hai người họ đã sống ở đây, chỉ cách nơi anh làm việc 500 mét, thay lốp xe tại một ga-ra.
Iryna Kostenko (f): Nỗi đau quá lớn.
Reporter (m): Bà Iryna tự mình chôn con trai Olexsii trong vườn, sau khi bà mang thi thể của con trai về từ con đường trong một chiếc xe cút kít.
Iryna Kostenko (f): Tôi đã che ngôi mộ bằng một tấm mền để bảo vệ cháu tránh khỏi chó. Cháu không nằm trong quan tài. Tôi phải cuộn cháu trong một tấm thảm.
Reporter (m): Năm tuần chiến tranh, nhưng chỉ mất một khoảnh khắc để hủy hoại một gia đình. Bà Iryna tìm thấy một tấm hình khác của con trai bà. ‘Đây là con yêu của tôi,’ bà nói, ‘con yêu quý của tôi.’
Reporter (f): Anh Oleg Svark đưa tôi đi vào khu vườn phía trước nhà anh ấy, nơi một gia đình thường dân bị trúng tên lửa của Nga. Cậu con trai hai tuổi Stepan của anh đã bị chôn vùi dưới đống đổ nát.
Oleg Svark (m): Cháu ngủ thiếp đi trên giường với bộ khăn trải giường mới bởi vì cháu muốn ngủ trong bộ khăn trải có hình ngôi sao. Nên, vợ tôi đã trải bộ đó cho cháu. Cháu ngủ thiếp đi và không bao giờ tỉnh dậy nữa. Cháu hiếu động và thích chơi đùa, nhưng những ngày cuối cháu đã sống dưới lòng đất, để tránh bom; không phải trong khu vườn được chăm sóc với tình thương.”
Tất cả những kẻ gọi là lãnh đạo này, họ thực sự quá nhẫn tâm, như cục phân Phanxicô, nói rằng đó là một cuộc chiến trẻ con. Sao có thể thế được? Nghe giống như chỉ là trò nghịch ngợm của trẻ con. Đây không phải là trò chơi. Không phải trẻ con. Đây là sinh tử của một quốc gia. (Dạ, thưa Sư Phụ.)