Nhưng đó là Hoa Kỳ. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Ở đó có tự do. Có tốt có xấu, cũng như đồng xu có hai mặt. Biết làm gì đây? Quý vị phải trả giá cho bất cứ gì trên thế gian này.
Giả sử quý vị không thích phụ nữ nào đó, quý vị có muốn chạm vào cô ấy không, cho dù cô ấy là sếp của quý vị? (Dạ không, thưa Sư Phụ.)
Với tôi, thì không! Tôi sẽ không chạm vào người phụ nữ đó. Tôi đồng ý với quý vị. Ý của tôi là, cho dù người nào đó là sếp của tôi, và nếu ông ta xấu xí, già cả, càu nhàu và đòi hỏi những thứ về thể xác từ tôi, tôi sẽ từ chối, trừ khi tôi thích ông ta. (Dạ đúng vậy.)
Như Cuomo, ông ấy đã thử nhiều lần, và thất bại. Có lẽ ông ấy không còn trẻ và đẹp trai nữa, như Clinton lúc đó. (Dạ phải.) Bởi vì khi Cuomo còn trẻ hơn, ông cưới con gái nhà Kennedy. Thấy không? (Dạ đúng. Dạ đúng vậy.) Một trong những con gái nhà Kennedy, và họ Kennedy là rất nổi tiếng. (Dạ.) Người con gái lịch sử, huyền thoại. Vì vậy không phải như ông không cưới được ai, nên phải cưới ai đó. Ông vào làm rể gia tộc Kennedy. (Dạ.) Đã nhiều thế hệ, họ nổi tiếng, không phải chỉ một lần như Tổng thống John Kennedy thôi. Họ tiếp tục trong lĩnh vực chính trị, họ rất nổi tiếng.
Bởi vì bây giờ ông ấy già hơn, nhiều nếp nhăn hơn, không ăn nói lưu loát nữa như lúc còn trẻ hơn, và trông không còn đẹp trai như khi còn trẻ hơn, vì vậy họ, không biết nữa, đá sau lưng ông. Ý tôi nói, mấy chuyện nực cười… Ngay cả gọi cô ấy là “em yêu” cũng là một tội, (Dạ.) hoặc ôm cô ấy cũng là một tội! Cho dù ông ấy có loại năng lượng tình dục này, thì đó cũng là nội tiết tố, chao ơi. Đàn ông không thể kiềm chế được. Đó không có nghĩa là ông muốn cô ta hay bất cứ gì. Không nhất thiết. (Dạ đúng.) Chỉ nực cười như thế đó. Hoặc chỉ hỏi cô ấy về sở thích tình dục của cô ta, hỏi xem cô ta thích đàn ông trẻ hay đàn ông có tuổi, và đó là tội rồi! (Dạ.)
Và họ kiện ông vì điều đó, chỉ là những chuyện nhỏ, chuyện vặt vãnh, khắp nơi. Nếu tôi là thẩm phán tòa án, tôi sẽ không xét xử ông, thứ nhất. Thứ nhì, bằng chứng đâu? (Dạ.) Cho dù họ tuyên thệ, ai biết họ nói thật hay nói dối? (Dạ đúng vậy. Dạ đúng.) Người ta không xét xử người nào đó trong tòa án hoặc không phán xét tội phạm chỉ vì có người tuyên thệ rằng người đó là một tội phạm. Họ cần bằng chứng, bằng chứng vững chắc, (Dạ đúng vậy.) trước khi họ kết án người đó. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Vì vậy ngay cả nhiều tội phạm, mặc dù họ biết hắn đã làm, nhưng vì không có bằng chứng nên họ phải để hắn được tự do. (Dạ.)
Nhưng đó là Hoa Kỳ. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Ở đó có tự do. Có tốt có xấu, cũng như đồng xu có hai mặt. Biết làm gì đây? Quý vị phải trả giá cho bất cứ gì trên thế gian này. Và rồi cứ như vậy, họ làm cho ông bị khủng hoảng đến nỗi ông không muốn tiếp tục làm việc nữa. Một trong những thống đốc tốt, đã ra đi. (Dạ.) Ông có rất nhiều kinh nghiệm và làm rất nhiều điều tốt cho người dân New York. (Dạ.) Thế mà họ vẫn phản bội ông, quay lưng lại với ông, và làm hoen ố danh tiếng của ông. Ông không làm gì cả. (Dạ không, ông không làm gì.) Không đến nỗi phải bãi nhiệm ông. (Dạ đúng.) Ôm một người phụ nữ. “Anh có thể hôn cưng không?” “Em thích đàn ông trẻ hay là đàn ông có tuổi về mặt tình dục?” Và có thế thôi! Đi ra!
Trời ơi, quốc gia gì lạ thế! Quá nhiều tự do. Phụ nữ quá mạnh mẽ. Khi họ kết bè với nhau để buộc tội một người đàn ông, thì người ấy tiêu tùng. (Dạ.) Cho dù ông tiếp tục làm thống đốc và tiếp tục nói một trăm năm nữa, không ai sẽ tin ông. (Dạ.) Họ tin người phụ nữ đó. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Bởi vì phụ nữ là giới yếu hơn chỉ về thân thể thôi. (Dạ.)
Trời ơi. Tôi vẫn thấy tội cho Cuomo. Nhưng đó là cuộc đời của ông, ông quyết định những gì ông muốn làm. Ông thôi việc. Tôi cũng thôi việc, [nếu là tôi], vì tôi không thể chịu nổi hàng ngày, hàng giờ, hàng tháng, hàng tuần, đứng trước mặt mọi người, trước tất cả các camera, cố gắng để bảo vệ mình (Dạ đúng.) và biết rằng mình có thể thua. Quý vị sẽ thua. (Dạ.) Bởi vì rất nhiều người buộc tội quý vị, quý vị không thể thắng. (Dạ, đúng vậy.)
Ở Âu Lạc (Việt Nam) chúng tôi nói: “Mãnh hổ nan địch quần hồ”, nghĩa là hổ [dù] to lớn mạnh mẽ, mà đơn độc thì không thể đánh bại một bầy nhiều cáo. (À, vâng.) Chúng là một bầy. (Dạ.) Và rồi tất cả chúng cùng nhau tấn công. Thì một con hổ mạnh mẽ cũng không thể đánh bại chúng. Và giới truyền thông đủ thứ, và tất cả những người gọi là bạn ông, hoặc thành viên cùng đảng, đã hạ dao chém xuống ông rồi. (Dạ.)
Vì vậy, tôi nghĩ ông biết ông sẽ thua, dù ông vô tội hay không. Và đó là Hoa Kỳ. Không công bằng, nhưng biết làm gì đây? (Dạ.) Cũng tốt là ông đã về hưu, để không phải tranh luận không ngừng, và dù sao cũng không ai tin. Chỉ làm cho vấn đề tệ hơn. (Dạ. Dạ đúng.)
Trong tiếng Hoa, họ có một câu cách ngôn, nói rằng: “càng biện càng minh”. Có nghĩa là mình càng biện hộ thì dường như tội lỗi của mình càng rõ ràng hơn. (Dạ.) Bởi vì nếu người ta đã đồn thổi rồi, và [loan] khắp nơi rồi, mình càng nói mình vô tội, thì mình càng trông có tội. (Dạ.) Họ nói thế đó. (Dạ.)
Chao ơi. Hoa Kỳ, quá được cưng hư. Được cưng hư quá sức. Mọi thứ, họ đi ra ngoài đường, và cảnh sát không thể làm gì cả. (Dạ.) Và nếu cảnh sát yếu hơn tội phạm, và tội phạm chẳng may chết, thì cảnh sát đi tù. Đã xảy ra rồi. Quý vị biết, phải không? (Dạ biết.)
Viên cảnh sát đó, ông nhỏ con hơn ông Floyd. (Dạ.) Nên ông sợ buông ông Floyd ra, tôi đoán vậy. (Dạ.) Bởi vì không ai, ngay cả cảnh sát ngu ngốc nhất cũng không muốn giết người nào đó trước mặt toàn thể công chúng đang nhìn chằm chằm vào mình, giữa thanh thiên bạch nhật như thế. Ông ấy biết hậu quả. (Dạ, với máy camera xung quanh.) Với một máy quay trên người ông và hàng trăm máy quay xung quanh ông bấm chụp khắp nơi, và ghi âm tiếng của ông và tiếng của họ, đủ mọi thứ.
Chỉ là ông không biết rằng ông Floyd ‒ cầu cho ông được an nghỉ, trong Tình Thương của Thượng Đế – ông không biết ông Floyd đã có bệnh lý nền rồi. (Dạ.) Và bởi vì ông ấy dùng tiền giả trong cửa hàng, nên ông Chauvin gì đó không thể tin ông Floyd nữa. Nên bất cứ điều gì Floyd nói, ông đều cho là không thật, (Dạ đúng.) chỉ kiếm cớ để chạy thoát hay để đánh trả lại hay là làm gì đó. Tôi nghĩ vậy. (Dạ.) Tôi nghĩ vậy.
Thế thôi, ông chỉ muốn giữ Floyd ở đó. Viên cảnh sát không muốn liều lĩnh để bị tổn thương, bị tấn công bằng bất cứ cách nào. (Dạ.) Nhưng ông không nhận ra rằng ông Floyd là người hiền lành, người khổng lồ hiền lành. Floyd to lớn, nhưng hiền lành. Người ta, gia đình và bạn bè đều nói về Floyd như vậy. (Dạ, thưa Sư Phụ.)
Nhưng dĩ nhiên, cảnh sát không thể biết hết những người mà được cho là nghi phạm. (Dạ đúng.) Ông không phải nhà tâm lý học. (Dạ.) Và ông không phải bác sĩ (Dạ đúng.) để biết bệnh nền của ông Floyd, và ngoài ra không thể biết rằng ông Floyd là một người hiền lành. Ông to lớn khổng lồ. Chỉ là căn cứ theo hồ sơ trước đó về tiền giả.
Và đối với một cảnh sát, ông chỉ muốn làm nhiệm vụ để bắt người gọi là tội phạm, mà ông biết đã có một hồ sơ về sự không trung thực. Nhưng ông Floyd có thể không phải tác giả của tờ tiền đó. Người ta đã đưa cho ông (Dạ đúng.) và rồi làm sao ông biết đó là tiền giả? Bởi vì người ta làm rất giống thật. (Dạ.) Như thế đó. Cả hai đều ở trong hoàn cảnh này, và đó là tại sao sự việc đã xảy ra. (Dạ, thưa Sư Phụ.) (Ồ, dạ đúng.)
Nhưng không cảnh sát ngu ngốc nào mà muốn giết người trước mặt mọi người, trước tất cả máy quay của người qua đường và người đứng gần như vậy. (Dạ.) (Dạ đúng.) (Dạ chắc chắn.) Và rồi, họ bỏ tù viên cảnh sát, bất kể là gì. Vì phong trào “Sinh mạng Người Da đen cũng Đáng giá” lúc đó quá lớn. (Dạ.) Tất cả họ đều đi ra ngoài gây ồn ào khắp nơi, và chiếm toàn bộ thị trấn nơi nào đó, và dựng trại suốt mấy tuần lễ liền ở Seattle, ví dụ vậy. (Dạ.) Và không ai nói gì cả. Cảnh sát không đi đến đó. Giống như một khu vực cấm không cho cảnh sát tới. Và những người khác giận dữ hơn, họ đi cướp bóc, phá hủy doanh nghiệp và đốt nhà, xâm phạm tài sản tư nhân, lấy đồ, và giết người nữa. (Dạ.) Một số người bị giết vì tất cả những cuộc biểu tình này. (Dạ đúng.) Ngoài ra, cảnh sát đã bị thương. Không phải là rất ít. (Dạ.)
Vì thế mọi người đều mất mát. Không phải chỉ một vài người, không phải chỉ cảnh sát, và không phải chỉ gia đình ông Floyd. Mất một người thân là vô cùng đau đớn. Chỉ là chuyện xảy ra như thế. Không ai thật sự nghĩ chuyện xảy ra lại như thế. (Dạ.) Và không ai thật sự có ý định [gây ra] thảm kịch. (Dạ.)
Và người ta cũng nói rằng ông Floyd đang dùng thuốc giảm đau Fentanyl nữa. Và thuốc đó làm cho tình trạng của Floyd tệ hơn. (Dạ.) Cơ thể của Floyd đã có bệnh, có bệnh lý nền rồi. Và nếu Floyd ‒ NẾU ‒ nếu Floyd cũng dùng ma túy, thì… Ai biết được? Ra sao thì ra. Không ai có thể nói gì thêm nữa, bởi vì tôi sẽ gặp rắc rối nếu tôi nói điều gì đúng hoặc trung thực. (Ồ, vâng.) Ai cũng xuôi theo dòng nước, ngoại trừ tôi đi ngược dòng quá nhiều lần rồi. (Dạ đúng.) Nhưng tôi chỉ thấy tiếc cho mọi người. Hiểu không? (Dạ hiểu.)
Và vì điều đó, gia đình của Floyd đã được bồi thường, (Dạ.) rất, rất nhiều tiền, mặc dù không thể mua lại mạng sống của Floyd. (Dạ đúng.) Nhưng họ đối xử với người Mỹ Da đen rất tốt. Có một người khác làm việc cho công ty Tesla nơi nào đó, và ông ta nói rằng đồng nghiệp của ông đã chế giễu ông, hà hiếp ông, gọi ông là mọi đen, (Dạ.) và làm đủ mọi thứ hoặc châm chọc bất cứ điều gì, quấy rầy ông. Và họ cho ông, tôi nghĩ hơn 100 triệu đô la, phải không? Quý vị kiểm tra xem. (Dạ, chúng con sẽ kiểm tra.) Rất nhiều, một số tiền lớn! Ôi, Trời ơi! Rất nhiều tiền. (Dạ.) Với số tiền đó chúng ta có thể làm Truyền Hình Vô Thượng Sư nhiều năm. (Dạ.) Vài năm, dạ đúng.
Ồ! Sao tôi nói lâu quá vậy? Câu hỏi là gì? À, lệnh cấm vận. (Dạ, cấm vận kinh tế.) Ờ, nhân tiện nói thôi. Ôi Trời ơi, Clinton, và rồi đến chuyện của ông.
Tôi chắc chắn Tổng thống Clinton đã tùy ý chọn vợ của ông, thậm chí chống lại sự phản đối của gia đình ông. Nhưng tôi nghĩ bà Clinton cũng rất đẹp. Tôi không biết họ đang nói [vớ vẩn] gì nữa. Bà ấy đẹp, (Dạ, thưa Sư Phụ.) ngay cả khi bà còn trẻ. Đẹp hơn bây giờ, dĩ nhiên rồi. Hãy nhìn tôi, thì quý vị biết. Phải không? (Dạ, Sư Phụ rất đẹp.) Mọi người đều trông đẹp hơn khi còn trẻ. (Dạ.) Nhưng ai màng, chuyện là thế đó.
Tôi nghĩ họ yêu nhau, (Dạ.) và chuyện vợ của ông luôn gắn bó với ông là một điều rất tuyệt vời. Đó là tình yêu thực sự. Đàn ông cũng có thể yêu một phụ nữ, nhưng khi họ bị cám dỗ bởi sự khiêu gợi vì lý do nào đó, đó chỉ là chuyện của đàn ông. (Dạ.) Dù sao, họ cũng phải tạo thêm dân cho Địa Cầu; họ coi đó là sứ mệnh của họ. (Dạ.) Và họ nghĩ rằng họ nên yêu người phụ nữ nào mà biểu lộ dấu hiệu tình cảm với họ. (Dạ đúng.)
Nhưng tôi cũng đã nói rồi, phụ nữ dễ bị hiểu lầm về bất cứ gì như là dấu hiệu tình cảm. (Dạ.) Nhưng dù vậy, người phụ nữ có thể nói “không”. (Dạ đúng.) Trời ơi! Đâu có khó lắm đâu. Phải không? (Dạ, thưa Sư Phụ.) Chỉ việc chạy ra và nói: “Không được, thưa ông”. Đúng không? (Dạ, đúng vậy.) Trời ơi. Đây là Hoa Kỳ! Không phải ở nơi nào khác mà quý vị phải sợ sếp của mình. Không phải sao? (Dạ phải.) Các ông chủ ở Hoa Kỳ sợ nhân viên của họ. Ngày nay, họ chạy theo nhân viên bởi vì nhiều người bỏ việc do bắt buộc phải tiêm vắc-xin. (Dạ.)