Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Đức Phật hay Đấng Cứu Thế Mà Chúng Ta Chờ Đợi Bấy Lâu Hiện Đang Ở Đây, Phần 3/8

Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm

Hồi tôi còn rất nhỏ, trước khi học tiểu học, trong vùng nhỏ của chúng tôi chỉ có một tu sĩ, nhưng ông ấy thường đến chùa. Và trong một số ngày lễ, như lễ Vu Lan, ông còn làm mấy vở kịch cho các tín đồ diễn, nhắc nhở mọi người sống thiện lành và ăn chay, thuần chay. Tôi cũng gặp một số Đạo sĩ tại gia. Họ không vào chùa xuống tóc hay gì cả – các sư thì có, các tăng Phật giáo có, nhưng vài Đạo sĩ cứ để tóc dài, và sống ngay cạnh nhà dì tôi, chẳng hạn vậy. Có lẽ họ đã không đích thân dạy tôi điều gì cả; lúc đó tôi còn là một đứa trẻ. Nhưng ai biết được? Có lẽ họ đã dạy tôi điều gì đó bên trong; từ tinh thần, từ linh hồn, từ tâm, từ năng lượng của họ.

Nên, từ khi còn nhỏ, tôi thậm chí không uống được sữa, bị nôn và bị đau bụng rất nhiều vì gia đình tôi không phải lúc nào cũng có (đồ ăn) chay. Tôi ăn bất cứ rau nào tìm được. Và ăn bất cứ trái cây nào trong vườn; chúng chưa kịp chín muồi, tôi đã ăn rồi. Đó là cách tôi sinh tồn. Và ba tôi luôn trêu chọc tôi, nói rằng nếu ba cho tôi 10 đồng, tôi sẽ ra ngoài mua hết chuối hoặc bắp. Ba tôi không bao giờ nói rằng tôi sẽ ra ngoài mua cá, thịt người-thân-động vật hoặc tôm, bởi vì ông biết.

Hãy biết ơn tất cả chư Tăng trong quá khứ, hiện tại và vị lai. Quý vị có thể gặp họ, có thể để ý đến họ, hoặc có thể không, nhưng họ là những người giúp giữ sự cân bằng nào đó trên thế giới này với mọi lo lắng thế tục và tham vọng lợi lộc trần gian đang nhấn chìm con người. Quý vị không biết nhà sư đó tốt hay xấu. Không biết bên trong họ. Cho dù họ ăn ngày ba bữa, dù họ có xe để lái đi khắp nơi, cũng đừng suy nghĩ nhiều. Đây chỉ là những thứ vật chất. Ông đâu làm được gì nhiều với chiếc xe; không thể làm hại ai với chiếc xe. Ông không trộm cắp gì; chỉ xin đồ cúng dường. Đức Phật cũng dạy: “Cúng dường cho chùa chiền, cho chư tăng, là tốt cho quý vị”. Cho nên nhà sư đâu có nói gì sai, ví dụ như thế.

Và tôi cũng từng nói là tôi cúng dường cho các sư. Tôi vẫn còn làm vậy – xây một số am cốc cho chư tăng ở Ấn Độ. Và sau đó tôi tặng thêm tiền để họ có thể mua thêm đồ ăn (thuần chay), mua thêm chăn mền và đồ dùng – không chỉ số tiền ban đầu để xây am cốc thôi. Dù sao đi nữa, bất cứ gì tôi nói với quý vị, bản thân tôi cũng làm. Không phải như tôi cố gắng huấn luyện quý vị làm mọi việc, còn bản thân tôi thì làm ngược lại. À này, quý vị không cần phải làm vậy; tôi chỉ nói vậy thôi, nhưng quý vị không cần phải làm gì cả nếu không muốn. Đó là lựa chọn của quý vị, của đời quý vị – để chọn làm tốt hay không tốt. Quý vị có Thượng Đế bên trong – Phật Tánh hoặc Thượng Đế Tánh bên trong mình. Đó là một và giống nhau. Và nếu quý vị chọn để giống như Thượng Đế trở lại hoặc giống Phật trở lại, thì quý vị làm vậy. Điều đó tốt cho quý vị, tốt cho thế giới, tốt cho Địa Cầu này.

Thế giới của chúng ta hiện giờ đang gặp nguy hiểm khủng khiếp. Bất cứ lúc nào cũng có thể sụp đổ. Tôi nói với quý vị bây giờ vì tôi không chắc liệu mình cũng có thể tồn tại hay không. Tôi vẫn chưa đủ sức để làm việc, vì trong người chưa khỏe. Cho nên tôi cần phải hồi phục. [Nhưng] vì nhiều quý vị lo lắng quá, nên tôi nói một vài điều, để tiếp tục nhắc nhở quý vị bất cứ khi nào tôi có thể. Chẳng hạn, tôi chưa đủ sức để làm việc hết mình cho Truyền Hình Vô Thượng Sư.

Các nhà sư, như tôi đã nói, họ cũng là con người. Họ có thể chưa ở cùng đẳng cấp [như Đức Phật], nhưng họ đang cố gắng. Họ đang tu tập để tới đó. Điều đó cũng quan trọng. Cái từ trường khao khát này, muốn thành Phật trở lại – đồng nhất với Bản Lai Diện Mục, đồng nhất với Thượng Đế trở lại – đó là một từ trường rất tốt để cân bằng thế giới của chúng ta. Quý vị thấy đó, như khi còn là một đứa trẻ, quý vị chỉ học ABC, nhưng quý vị [vẫn] muốn học để sau này vào đại học, và điều đó rất tốt.

Bây giờ nhân tiện, nói về Thượng Đế, nhiều người sẽ nghĩ rằng tín đồ Phật giáo không tin vào Thượng Đế. Điều đó không đúng. Tại vì lấy thí dụ, ở Trung Quốc, khi mọi thứ không tốt đẹp, họ sẽ nói: “我的天啊” (“Wǒ de tiān a”), nghĩa là: “Ôi Trời ơi!” Cũng giống như quý vị nói trong tiếng Anh, chỉ là diễn đạt khác, ngôn ngữ khác thôi. Ở Ấn Độ, bất cứ nơi nào quý vị đến, ngay cả một cô gái nông phu nghèo, vô học cũng sẽ chào quý vị bằng câu “Ram Ram” hoặc “Hare Krishna”. Đó là danh hiệu của Thượng Đế; đó là điều họ tin tưởng. Krishna là một trong các vị Minh Sư, là Vị Đại Diện của Thượng Đế; và Ram cũng vậy, hoặc “Rama”. Bây giờ, có quá nhiều điều, tôi không kỳ vọng quý vị biết tất cả. Nhưng nếu muốn, thì quý vị có thể. Ngày nay [muốn biết], thật dễ dàng – cứ truy cập Internet, rồi quý vị sẽ biết nhiều điều về tôn giáo; nhiều sách mà trước đây chư tăng ni không thể dễ dàng có được – tôi chỉ đang nói về Phật giáo.

Tôi biết rằng nhiều người theo Đức Phật để trở thành tỳ kheo ở bên cạnh Ngài mỗi ngày, bởi vì không có cách nào khác để họ có thể nghe được lời dạy của Đức Phật. Thành ra họ đi khất thực một lần vào buổi sáng, ăn vào buổi trưa, rồi buổi chiều, họ sẵn sàng để nghe Đức Phật [thuyết pháp]. Đức Phật cũng vậy; Ngài cũng ăn như vậy. Vì vậy, tất cả họ có thời gian cho nhu cầu lớn hơn – Đạo pháp (Giáo lý) chân chính. Nên, nếu quý vị nghĩ rằng Phật tử không tin vào Thượng Đế, thì không đúng. Không đúng.

Trong tất cả các tôn giáo, tất cả đều đề cập đến Thượng Đế. Khi có người hỏi Đức Phật: “Thưa, có Thượng Đế nào không?” Đức Phật đáp: “Ta không thể nói có Thượng Đế hay không có Thượng Đế, nhưng có Cái gì đó mà từ đó vạn vật sinh khởi, và vạn vật sẽ quay trở về Đó”. Và nếu đó không phải là Thượng Đế thì hãy cho tôi biết đó là gì? Trong các tôn giáo khác, họ nói thẳng hơn. Họ nói rằng Thượng Đế đã tạo ra chúng ta theo hình ảnh của Ngài. Đó là Nguồn Cội của chúng ta; chúng ta là con cái của Thượng Đế, và sẽ trở về với Thượng Đế đó.

Cho nên, đừng tranh luận với tôi nữa về có Thượng Đế hay là không có Thượng Đế, hoặc tôn thờ Thượng Đế không phải là Phật giáo. Nhưng trong tất cả các tôn giáo, phần lớn họ đều đi theo Minh Sư, là những vị Đại Diện của Thượng Đế – tôn giáo nào tuyên xưng có Thượng Đế hoặc có lời dạy Chánh Pháp trong đó, thì họ đều tôn kính các vị Minh Sư. Họ đi theo các vị Minh Sư; tôn thờ các vị Minh Sư; tin tưởng các vị Minh Sư. Thậm chí có người còn tuyên bố: “Nếu Thượng Đế và Minh Sư đứng cạnh tôi, tôi nên lạy ai? Tôi nên theo ai? Tôi [sẽ] đi theo Minh Sư. Vì Minh Sư là Đấng đã dạy tôi, đưa tôi ra khỏi khổ đau, ra khỏi vòng luân hồi sinh tử”.

Họ nhấn mạnh điều đó trong hầu hết các tôn giáo – ít ra là ở Ấn Độ. Ở Ấn Độ, họ rất tôn kính Minh Sư. Cho nên, họ gọi Đức Phật là “Đức Thế Tôn”, “Maharaji”, “Đạo Sư”, bất cứ danh hiệu nào. Đó là vì họ chỉ gặp Minh Sư; họ không thường thấy Thượng Đế. Không phải ai cũng may mắn thấy được Thượng Đế. Nên, khi Chúa Giê-su còn tại thế, Ngài đã giảng về Thượng Đế và bảo mọi người hãy tin, hãy tôn thờ Thượng Đế. Nhưng họ cũng làm theo lời dạy của Chúa Giê-su, họ theo Ngài. Khi Đức Phật còn tại thế cũng vậy; họ đều đến tán thán Đức Phật và yêu quý Đức Phật. Điều tương tự cũng xảy ra với các Đạo Sư khác trong Sikh giáo, hay Hồi giáo, Ấn Độ giáo, hay Kỳ Na giáo. Tất cả họ đều đến và tôn thờ các Minh Sư đại diện cho tôn giáo của họ thời đó. Và tất cả đều như vậy. Vì vậy, những tín đồ, họ luôn tôn thờ vị Minh Sư mà họ đã chọn, vào thời đại của họ. Nhưng trong thâm tâm, họ đều biết có Thượng Đế.

Và bây giờ tôi nói với quý vị, là tôi chỉ giảng dạy tôn giáo đại đồng. Chúng ta có Thượng Đế, và rồi chúng ta có Minh Sư. Tuy nhiên, Minh Sư là Đấng đích thân dạy dỗ chúng ta, và đem cho chúng ta giáo lý, phước lành và giúp chúng ta bằng mọi cách, nhưng có Thượng Đế. Cũng giống như cha mẹ quý vị vậy; cha mẹ rất giàu có và quyền lực nhưng họ phải làm việc ở nhiều lĩnh vực khác nhau. Hoặc trong nhà, họ có gia nhân, thậm chí họ có vú nuôi để chăm sóc quý vị từ nhỏ. Và dĩ nhiên, quý vị thương yêu bà vú nuôi đó vì bà dành nhiều thời giờ cho quý vị. Bà chơi với quý vị, chiều chuộng, thương yêu và làm bất cứ điều gì quý vị muốn. Nhưng đó là nhờ quyền uy của cha mẹ quý vị, nhờ uy tín của cha mẹ quý vị, nhờ tiền lương của cha mẹ quý vị. Vì vậy, dù thế nào đi nữa, quý vị cũng phải hiếu thảo với cha mẹ mình.

Nên, dù đi theo tôn giáo nào, quý vị phải nhớ rằng có Thượng Đế đằng sau đó. Tại vì trước khi Minh Sư giáng trần, ai đã ban cho sự tồn tại của Minh Sư đó? Cho nên, đừng bao giờ quên Thượng Đế Toàn Năng – Nguồn Cội của vạn vật, và của đời sống quý vị. Ở Âu Lạc (Việt Nam), khi cầu nguyện – người dân thường, họ không cần phải là Phật tử hay gì cả, hoặc không cần phải biết nhiều về lời dạy của Đức Phật – họ nói: “Lạy Trời Phật, xin phù hộ cho con”. Hoặc: “Trời Phật biết con đang làm gì”. Họ cũng đề cập đến Thượng Đế. Và người Trung Hoa cũng vậy. Tôi không biết nhiều về các quốc gia khác vì không nói được ngôn ngữ của họ, nhưng tôi chắc chắn họ cũng làm như vậy.

Photo Caption: Nhỏ hay Lớn Chúng Em Đều Giúp Và Cải Thiện Lẫn Nhau

Tải ảnh xuống   

Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android